Dương Hiểu Đồng đối vớivũ đã không còn lo lắng gì, vốn hai người Tiểu Mẫn lo lắng trong mộttháng có thể hay không học kịp, hiện tại lại cảm thấy xấu hổ vì mộttháng thời gian quá dài…
Tuy rằng cuộc thi phố vũ chưa tới, nhưng sắp đến khảo hạch tiếng anh cấp 4, không còn kịp rồi, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn cả ngày oán giận. Tiếng anh hiện tại đối với Dương Hiểu Đồng mà nói chỉ như một bữa ăn sáng.
“Hiểu Đồng, sắp tới khảo hạch tiếng anh cấp 4 rồi, ngươi không lo lắng hay sao?” Tiểu Mẫn tay gối đầu mở to hai mắt nhẹ giọng hỏi.
Dương Hiểu Đồng quay đầu, thế này mới thấy bộ dạng Tiều Mẫn, hai mắtgiống như đáy hồ, không có chút tinh thần, thanh âm khinh phiêu truyềnra, nếu là buổi tối có khi tưởng chừng gặp quỷ, trước kia như thế nàokhông phát hiện Tiểu Mẫn có thiên phú giả quỷ a?
“Đúng vậy a, căn bản tiếng anh vôn không tốt, học kỳ này ta nhất định không qua được a” Nhược Nhược một bên cũng oán hận.
Mặt Dương Hiểu Đồng có chút cứng ngắt, hai ngày trước còn vui vẻ lôi kéo cô học này học kia, như thế nào hiện tại biến thành như vậy? “Ta không có lo lắng, có thể qua được, hai người các ngươi xem lại bài, không hiểu cái gì có thể tới hỏi cô”
Tiểu Mẫn nhãn tình sáng lên, chợt lắc lắc đầu, “Ngươi nghĩ rằngchúng ta cùng ngươi giống nhau sao? Lão vu bà đối với ngươi tốt, đổi lại hai người chúng ta không có chuyện tốt như vậy, aiz, thật phiền a”
“Hiểu Đồng, tiếng anh của ngươi như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thien-kieu/874444/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.