Bị Vương Phong tra tấn trong thời gian dài như vậy, cô chỉ cảm thấy toàn thân không còn sức lực, làm sao còn có thể huấn luyện được, con người này, phương diện kia thật sự là quá lợi hại.
Chỗ đó của Đường Ngải Nhu đã được thỏa mãn, cho nên Vương Phong cuối cùng cũng mỉm cười tiếp tục vùi đầu vào đọc sách, cái này chứa cả một sự nghiệp vĩ đại ở trong.
Một quyển sách dày như vậy, hắn nhất định phải thuộc làu toàn bộ mới được.
Đây có thể sẽ là bát cơm sau này của hắn nha, hắn sao dám thư giãn.
Ròng rã một ngày, đến lúc mấy người Bối Vân Tuyết trở về, Vương Phong lúc này mới khép sách lại, một quyển sách, hiện tại hắn đã xem được một nửa, có quyển chỉ hai ngày hắn đã có thể xem hết.
"Mùi gì vậy?"
Vừa mới vào trong nhà, Bối Vân Tuyết cùng Tử Toa đều nhăn mặt.
Trước đó Vương Phong cùng Đường Ngải Nhu điên cuồng như vậy, cho nên hiện tại trong phòng toàn bộ đều là mùi hương của bọn họ, mà lại giữa mùa đông, Vương Phong cũng không có nghĩ tới việc mở cửa sổ, cho nên hiện tại cả phòng có chút bừa bộn, không có gì lạ khi hai người vừa về đến liền nhíu mày.
"Trời ạ, trong nhà bị trộm?"
Đi vào phòng khách, Tử Toa nhất thời kêu to lên, trước đó Vương Phong cùng Đường Ngải Nhu truy đuổi, làm bừa bộn phòng khách, hắn còn chưa dọn dẹp.
"Không có chuyện đó đâu, là chị em mấy người làm."
Vương Phong trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175962/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.