Khi Vương Phong tỉnh lại, cậu không biết đã có biết bao nhiêu chuyện xảy ra sau đó. Bức tường trắng ánh vào mi mắt cậu, ở bên cạnh Vương Phong còn có một người đang chăm chú nhìn vào tài liệu gì đó. Có điều nơi này hình như không phải bệnh viện, cũng không có mùi khó chịu của nước xát trùng.
Tỉnh rồi à?” Dường như đã nghe thấy tiếng lật chăn của Vương Phong, người này liền quay đầu lại và hỏi.
“Tôi đang ở đâu thế này?” Vương Phong đưa tay lên đầu sờ, muốn ngồi dậy nhưng lại cảm thấy sau lưng mình vô cùng đau nhức, khiến cho cậu ấy chỉ cần cử động nhẹ là toàn thân đều đau đớn.
“Không cần lo lắng, nơi này hoàn toàn an toàn, cậu cứ an tâm dưỡng bệnh đi” Lúc này, người đó mới chịu quay người lại, là một người áng chừng khoảng 50 tuổi.
Chỉ là tuy rằng người này lớn tuổi hơn nhiều so với Vương Phong nhưng trông cả người lại rất có tinh thần, là nội kình cao thủ.
“Mạng của cậu cũng lớn thật, bị trúng 30 viên đạn mà vẫn không chết. Trong số những người bị thương tôi từng thấy, cậu chính là người kiên cường nhất” Người này nói với giọng điệu kinh ngạc.
Hơn 30 vết đạn. Khi xé áo của Vương Phong ra, bọn họ cũng bị những vết thương đó làm cho kinh hãi. Cả tấm lưng đều là vết thương do đạn bắn, giống như một cái rổ.
Nhưng dù là như thế, Vương Phong vẫn thở dài nhẹ nhõm vì đã thoát chết. Cũng nhờ có các vị tay nghề cao cường cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175911/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.