“Được thôi.” Thấy chàng trai này tình nguyện giúp đỡ mình như vậy, Vương Phong cũng không từ chối nữa, việc cấp bách bây giờ là tranh thủ thời gian để hoàn thành nhiệm vụ, ở đây thêm một phút nào thì đất nước đất nước sẽ gặp nguy hiểm thêm phút ấy.
Tuy hắn chưa từng chỉ huy nhiều người như vậy bao giờ, nhưng bây giờ hắn không còn cách nào khác là phải cứng rắn hơn.
“Hành động!”
Vương Phong vẫy tay, tất cả mọi người lập tức đi sâu vào trong cánh rừng, chính thức bắt đầu nhiệm vụ đầu tiên.
Thiết bị do thám đã được phóng ra trước, bọn họ lúc này có thể quan sát tình hình phía trước thông qua thiết bị này, bớt đi được rất nhiều rắc rối.
Hơn nữa Vương Phong còn có năng lực thấu thị, cho dù có bất kỳ thứ gì ở khoảng cách mấy trăm mét đi nữa hắn cũng có thể nhìn thấy, mức độ nguy hiểm cũng được giảm đi đáng kể.
Một đám người, di chuyển cực kỳ an toàn, chưa đến một giờ đồng hồ là bọn họ đã thâm nhập vào trong nội địa của rặng núi nguyên thuỷ nơi đây, ước chừng đã vượt qua mười mấy kilomet.
“Đội trưởng, ở đây có dấu vết có người từng ở đây.” Đột nhiên, một thành viên lên tiếng nói nhỏ, những người phía sau đều dừng lại, nâng cao tinh thần phòng bị.
“Để tôi xem.” Vương Phong đi lên phía trước, tỉ mỉ xem xét những vết chân đã qua xử lý, đích thực là dấu vết do con người dẫm qua, chỉ là những người đi trước quả thực rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175906/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.