Quả nhiên đêm khuya vẫn chưa đến một tiếng đồng hồ, Vương Phong đã mơ hồ nghe được tiếng đánh nhau văng vẳng từ xa, có lẽ đã có người bắt đầu ra tay rồi.
Chẳng qua bởi vì năng lực xuyên thấu của hắn có giới hạn, không có cách nào nhìn được tình hình cuộc chiến. Hắn cũng không có cách nào rời khỏi nơi này.
Hắn không phải không muốn lấy được loại cây thực vật đó nhưng bởi vì hiện tại không phải là cơ hội tốt nhất để ra tay, trước tiên cứ để những người này đánh trước đi. Đợi sau khi tất cả bọn họ đều đã lấy đủ loại cây thực vật đó thì Vương Phong nghĩ cách lấy một ít từ tay bọn họ là được rồi.
Nhiệm vụ của bọn họ lần này chỉ cần ở lại đây bảy ngày, sau đó có thể ra ngoài, Vương Phong không muốn bị loại nhưng cũng không muốn bị lộ quá sớm.
Cuộc chiến vẫn đang diễn ra, đợi đến lúc nửa đêm thì Vương Phong đã ngửi được mùi máu tanh ở nơi này chầm chậm lan tỏa trong không khí. Rất rõ ràng đêm nay đối với những người đang ở đây trôi qua không dễ dàng gì, có người bị thương thậm chí có thể có người đã chết rồi.
Thời gian cứ như thế từng giây từng phút trôi qua, có lẽ hơn ba giờ sáng Vương Phong đang chợp mắt bỗng nhiên sắc mặt hắn hơi thay đổi, hai mắt căn bản đang nhắm lại cũng từ từ mở ra.
Lúc này cách trước mặt hắn khoảng vài chục mét có hai người đang chạy trốn thật nhanh về phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175879/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.