"Là anh, mau rửa mặt cho anh, rồi anh dẫn em đi xem xem trên thương trường ai mới có tiền đồ." Vương Phong nói, sau đó ngồi lên sa lon.
"Vậy anh chờ em nha." Nhìn thấy đúng là Vương Phong đến Từ Hải Giang một chút buồn ngủ cũng không còn, vội vàng từ trên giường bật dậy.
"Hoạt hình?" Nhìn Từ Hải Giang, sắc mặt Vương Phong bỗng trở nên kì lạ, vì Từ Hải Giang khi đi ngủ chỉ mặc mỗi một chiếc quần lót mà màu sắc của cái quần này lại như phim hoạt hình.....
"Em." Nhìn thấy ánh mắt có chút kì quái của Vương Phong, Từ Hải Giang cũng đỏ mặt, sau đó liền bay vào phòng tắm chỉ mong nhanh chóng giải quyết được rắc rối này.
Thế nhưng để Vương Phong thấy được bản thân mặc quần lót như vậy, giây phút ấy hắn chỉ muốn tìm một cái lỗ dưới đất để mà chui xuống thôi, thật là quá mất mặt.
"Anh chỉ cho em mười phút để rửa mặt, đến giờ là anh phải đi rồi." Ngoài cửa vang lên tiếng của Vương Phong, sau đó Từ Hải Giang cũng không để ý việc có mất mặt hay không, vội đi đánh răng rửa mặt.
Đây chính là bước ngoặc quan trọng nhất của đời người, cho nên căn bản không cần tới mười phút, không tới 3 phút Từ Hải Giang đã rửa mặt xong, ăn mặc chỉnh tề từ phòng tắm bước ra.
" Nhanh vậy sao?" Nhìn Từ Hải Giang, Vương Phong trợn tròn hai mắt, vẻ mặt như không thể tưởng tượng nổi, bình thường cả bản thân hắn rửa mặt cũng mất năm sáu phút, Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175859/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.