"Được rồi, ở đây không có chuyện của mấy người nữa, đi ra cả đi." Kim Bân vẫy tay sau đó chui vào trong xe.
Xử lý một cán bộ cấp huyện anh hoàn toàn có quyền hơn nữa dựa theo ý nghĩa phía trên, nếu như Vương Phong không lộ diện thì sẽ hết cách, dù sao cũng mười mấy mạng người xử lý cũng là việc phiền phức.
Bọn họ có thể làm được cũng là đã từng tiếp quản một vụ án, biến chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không, dù gì sẽ không để Vương Phong chịu tội.
"Xin đợi một chút." Lúc này một thanh âm không hài hòa vang lên, là Trần Quốc Quang người phụ trách bắt giữ Vương Phong chạy trở về.
Lần này ông ta nhận lệnh bắt giữ Vương Phong, nếu như vụ án này giao cho thị cục phụ trách, vậy chắng phải ông ấy sẽ phải rời khỏi vụ án này.
Sự gian xảo của Vương Phong khiến ông ta giống như bị một trận thách đấu vì thế ông ta làm sao có thể chính tay bắt giữ
Vương Phong?
"Cậu làm gì vậy?" Nhìn Trần Quốc Quang Kim Bân thò đầu ra nói.
"Tôi là người phụ trách bắt giữ Vương Phong vì thế vụ án lần này tôi phải tham gia, tôi phải tận tay bắt giữ anh ta." Trần Quốc Quang cương quyết nói.
"Ha ha." Nghe tới đây Kim Bân cười lớn, ông ta bây giờ hận không thể kết thúc sớm vụ án này, không ngờ ở đây lại có người bất chấp muốn bắt Vương Phong.
"Bắt đầu từ bây giờ chức vụ của ngươi cũng sẽ bị tước bỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175809/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.