“Ông xã à, em muốn rời khỏi nhà.” Thanh Thủy Liên Y vẫn như cũ vài phút lại nhắn một tin ngắn gọn trả lời Vương Phong.
“Đang yên đang lành sao tự dưng lại muốn rời khỏi nhà, hơn nữa tại sao lại muốn tìm anh nhờ vả?”
“Là như thế này, người nhà em ép em đi xem mắt, em thật sự không tìm được ai để nhờ vả chỉ có thể tìm anh thôi.” Thanh Thủy Liên Y trả lời với những lời lẽ đáng thương.
“Chết tiệt.” Vương Phong mắng một tiếng sau đó lại bắt đầu viết, cái gì mà nhờ vả, tôi không biết có phải nên mở một chỗ để thu nhận không.
“Bây giờ anh không có thời gian, mỗi ngày đều đi làm, em đi tìm người khác đi.” Vương Phong trả lời.
“Ông xã à, lẽ nào anh không cần em nữa sao?” Thanh Thủy Liên Y trả lời sau đó lại nói một câu: “Bây giờ người nhà em không cần em, đến anh cũng không cần em nữa, nếu anh không giúp em em chỉ có thể nhảy lầu.” Gửi đến đây sau đó là biểu hiện sự uất ức và đáng thương.
“Em có bị điên không thế?” Vương Phong trả lời sau đó định gập máy tính lại.
Nhưng đúng lúc đó bỗng nhiên nhận được lời mời gọi video của Thanh Thủy Liên Y.
Trong lòng thấy kỳ quái nhưng Vương Phong vẫn nhận cuộc gọi video đó. Từ trò chơi đó hắn không thấy vợ mình nên hắn vẫn cảm thấy tò mò.
Video rất nhanh được kết nối, chỉ là trong video không có người đẹp gì mà là hình ảnh những người qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175720/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.