Khoảng mười phút sau, mắt Vương Phong lại trừng to ra, chỉ là lần này trong mắt hắn chỉ nhìn thấy một màu tuyệt vọng, thuật tụ khí hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của tay trái, nói cách khác chính là từ nay về sau tay trái của hắn mãi mãi không có cách nào có thể theo sự tăng lên của chân khí mà bộc phát ra sức mạnh nữa.
“Tay trái cứ như vậy mà tàn phế luôn sao?” Trên mặt Vương Phong lộ ra bộ dạng sầu thảm.
“Anh đừng lo, tay trái của anh chắc chắn sẽ không sao mà.” Nhìn thấy nét ảm đạm trên gương mặt của Vương Phong, Hạ Tiểu Mỹ liền đến ôm lấy Vương Phong, nước mắt của cô đã vô tình rơi ướt cả áo của Vương Phong.
Mặc dù trong lòng thì đầy oán thán nhưng Vương Phong rất nhanh đã điều chỉnh lại cảm xúc của chính mình, hắn nhẹ nhàng dùng tay phải của mình vỗ vỗ lưng của Hạ Tiểu Mỹ, nói: “Cô không cần lo lắng cho tôi, dù là tay trái của tôi có bị tàn phế đi chăng nữa thì tôi cũng có thể sống một cách đầy thoải mái mà.”
Lời nói của Vương Phong tuyệt đối là thật, năng lực nhìn xuyên của hắn không hề liên quan đến cánh tay trái, do nên chỉ cần hắn còn năng lực này thì hắn vẫn còn tiền dùng mãi không hết.
Chỉ tiếc là từ nay về sau không thể tăng sức mạnh thêm cho cánh tay trái của mình nữa rồi, đây thật sự là một khiếm khuyết to lớn.
“Đúng.” Nghe Vương Phong nói, Hạ Tiểu Mỹ bỗng ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175710/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.