“Ba ngày nay cậu không tới, tôi lại tìm phiền não đến cho cậu rồi.” Bối Vân Tuyết nắm lấy bàn tay trắng như tuyết của mình, nói.
“Yên tâm đi, việc này đã vây vào người tôi rồi.” Vương Phong gật đầu, sau đó không còn đề cập đến vấn đề này nữa.
“Vương Phong.” Đột nhiên khuôn mặt của Bối Vân Tuyết lộ ra nét căng thẳng, đang ngồi từ băng ghế lập tức đứng dậy.
“Sao thế?” Thuận theo hướng nhìn của Bối Vân Tuyết, Vương Phong từ từ quay lại nhìn. Nhìn thoáng một cái, hắn cũng có chút sững sờ vì tên ruồi nhặng hắn đuổi đi hơn mười phút trước bây giờ lại quay lại, hơn nữa còn dẫn theo cả đàn em, không ít hơn hai chục người kéo tới.
Một băng xã hội đen, tất cả đều đứng ở trước Châu báu Bối thị làm cho mọi người bên trong đều khiếp sợ.
“Không cần lo lắng, để tôi đi xử lý.” Trên mặt Vương Phong thoáng qua một nụ cười lạnh, sau đó đi về phía bên ngoài Châu báu Bối thị.
Người đàn ông này bị hắn đuổi đi thì đã thôi đi, bây giờ lại còn muốn quay lại trả thù. Hắn đã không sợ chết đến thế, vậy Vương Phong cũng đành tác thành cho hắn.
“Anh Phong?” Lúc Vương Phong vừa bước tới cửa Châu báu Bối thị thì đột nhiên người áo đen đứng ở đầu hàng lên tiếng, kinh ngạc đến làm rơi cả điếu thuốc lá ở trong tay xuống đất.
“Hử?” Nghe thấy tiếng của người đó, Vương Phong cũng ngơ ngác một chút, sau đó cũng hiểu ra chuyện gì.
“Anh Phong, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175691/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.