Tạm biệt Cố Bình, Vương Phong lái xe về thẳng nhà. Bởi vì trời đã chuyển màu đen rồi nên hắn cũng lười chạy đến cửa hàng.
Ở nhà rất yên tĩnh, Đường Ngải Nhu - vị nữ cảnh sát bạo lực này vẫn chưa về nhà. Đây là cơ hội Vương Phong có thể thư giãn một chút. Ở đây cùng với người phụ nữ này không có một giây phút nào được yên tĩnh mà luôn luôn gặp chuyện rắc rối.
Tắm xong, Vương Phong ngồi trên ghế sô pha và bắt đầu luyện tập thuật tụ khí. Luyện tập lâu như vậy mà hắn vẫn chưa chạm tới cánh cửa ngoại kình. Thậm chí có thể nói hắn căn bản không biết làm thế nào mới có thể đạt đến ngưỡng ngoại kình.
Xem ra phải tìm thời gian để đi hỏi anh Hà mới được.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, khi Vương Phong cảm thấy đói, bụng đã ục ục kêu lên thì Bối Vân Tuyết trở về.
Khuôn mặt của Bối Vân Tuyết đầy mệt mỏi, hai ngày nay cửa hàng châu báu thật sự quá bận. Nhân viên rời đi khiến cho họ làm việc không kịp. Đến cả cô là bà chủ cũng phải ra mặt bán hàng.
“Vương Phong, chiếc xe trong ga ra là của ai vậy?”
Nhìn thấy Vương Phong Bối Vân Tuyết cũng tiến tới ngồi ngay cạnh hắn hỏi.
“Ồ, chiếc xe đó là tôi mới mua.”
Vương Phong nói không chút dấu giếm.
“Tôi nhớ giá cả của chiếc xe đó hình như là bảy triệu thì phải? Cậu thật sự mua?”
Bối Vân Tuyết trợn mắt một cái nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175677/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.