Không tránh được cái ôm của Vương Phong, do đó dần dần Bối Vân Tuyết cũng không giãy giụa nữa, ngược lại đầu cô dựa vào ngực Vương Phong, yên lặng thầm nghe tiếng đập thình thịch từ tim Vương Phong.
Ấm thanh này rất có giai điệu, hơi giống như một khúc hát ru, bởi vậy mà Bối Vân Tuyết trong lúc mệt mỏi thoáng chốc đã quên đi mùi rượu khó chịu của Vương Phong đang nằm sát bên mình, cứ như vậy gối đầu lên ngực Vương Phong, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, khi Vương Phong tỉnh dậy, hắn chỉ cảm thấy đầu của mình vô cùng khó chịu, nặng như chứa chì bên trong.
Đồng thời ngực hắn như có một sức nặng đang đè lên, nặng đến nỗi hắn không thở được.
Tuy nhiên lúc Vương Phong nhận ra Bối Vân Tuyết đang nằm trên đó, thoáng chốc hắn lại ngây ra, hắn không thể nào ngờ được mình lại ngủ cùng với chị Tuyết một đêm, hơn nữa còn trong một tư thế mờ ám như này.
Hắn có thể cảm nhận được phía dưới bụng của mình truyền đến cảm giác mềm mại, cũng cảm nhận được hơi ấm từ hơi thở của Bối Vân Tuyết.
Cố nhớ lại cảnh tượng đêm qua, hắn phát hiện mình không nhớ ra được gì cả, một chút kí ức cũng không có, nhưng nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của Bối Vân Tuyết, hắn không nỡ đánh thức cô.
Nhẹ nhàng lấy tay cô ra khỏi người mình, Vương Phong đột nhiên cau mày lại, bởi vì hắn ngửi thấy một mùi khó chịu từ cơ thể mình, cũng không biết làm sao chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175639/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.