“Được.” Thấy dáng vẻ Vương Phong dọa người như vậy, Bối Vân Tuyết vội vàng đưa chìa khóa biệt thự cho hắn, đồng thời lấy ra một chìa khóa xe nói: “Cậu lấy xe của tôi quay về đi, ở đây đã có tôi coi chừng, cậu nghỉ ngơi cho tốt.”
“Không cần đâu, tôi tự bắt xe về.”
Nói đùa gì đấy, với tình trạng hiện tại của Vương Phong, hắn còn dám lái xe thì trừ khi không cần mạng nữa.
May mắn nơi này là đoạn đường sầm uất nên xe taxi rất nhiều, tiện tay vẫy một chiếc, Vương Phong nói rõ địa điểm rồi cứ như vậy nặng nề chìm vào giấc ngủ trên xe.
Đến khu số một Trúc Thành thì vẫn phải do tài xế taxi đánh thức hắn.
Liếc nhìn khung cảnh thân quen bên ngoài, Vương Phong lúc này mới lấy một trăm tệ ra đưa cho tài xế, nói một câu không cần thối lại rồi đẩy cửa xuống xe.
Trong xe, tài xế ngẩn tò te nhìn theo hướng Vương Phong đi, ngơ ngác không nói ra lời.
Từ châu báu Bối thị đến đây mất tổng cộng một trăm hai mươi tệ nhưng Vương Phong chỉ đưa hắn ta một trăm tệ vậy mà còn nói không cần thối lại?
Người có khả năng sống ở số một Trúc Thành vậy thì đều thật sự có tiền thế mà người này lại... keo kiệt như thế.
Ngẩng đầu liếc nhìn bên ngoài, Vương Phong đã tiến vào khu số một Trúc Thành xa xa kia.
Thầm mắng một tiếng xui xẻo, tài xế lúc này cũng không thể gọi Vương Phong lại, chỉ tự cho là đen đủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175594/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.