Bởi vì quê của Vương Phong cũng không phải ở đây cho nên khi rời khỏi công ty thì hắn cũng không có gì để thu dọn, trực tiếp cùng Bối Vân Tuyết ra sân bay đến thành phố Trúc Hải, trường đại học của Vương Phong chính là ở thành phố Trúc Hải, chưa từng nghĩ đến việc hiện tại hắn lại trở về đây.
Thành phố Trúc Hải, kinh tế vượt xa Thành phố Tử Dương, thậm chí có thể xếp trong top mười của cả nước, chính là thành phố phát triển đứng đầu. Vừa mới đến sân bay thì liền có một dòng hồi tưởng gợn lên, thấy cảnh tượng mọi người vội vàng, Vương Phong cũng không khỏi có chút hoài niệm thời gian học đại học ở đây lúc trước.
Xa cách một năm, hắn lại một lần nữa đến nơi này, tâm trạng cũng sớm đã có những thay đổi lớn.
"Đúng rồi, muốn tôi giúp cậu tìm chỗ ở hay không?" Rời khỏi sân bay, Bối Vân Tuyết hỏi.
"Tôi ở đây lạ nước lạ cái, chị cứ chịu trách nhiệm là được rồi." Thành phố Trúc Hải trong hai năm qua thay đổi nhiều cho nên Vương Phong đoán nếu một mình thì có thể thật sự lạc đường, không bằng để bà chủ Bối Vân Tuyết này giúp đỡ.
"Tôi thấy hay là như vầy, trước mắt có một buổi cược đá sắp bắt đầu, tôi cũng không có thời gian giúp cậu tìm phòng, cậu cứ ở tạm nhà tôi trước đi." Bối Vân Tuyết nghĩ rồi nói.
"Ở nhà chị?" Vương Phong mở to hai mắt, lập tức hiểu sai ý ngay.
"Ừ, nhưng cậu không được nghĩ nhiều, bằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thau-thi/3175553/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.