Diệp Hoan chưa bao giờ là một người an phận, việc đâm thủng lốp xe của người khác hắn đã làm từ nhỏ đến lớn giống như xe nhẹ chạy đường quen. Điều này một phần cũng liên quan tới tính cách của Diệp Hoan, hắn vô cùng hận người có tiền nhưng lại không có cơ hội dùng súng cao su bắn vỡ kính của những người nhà giàu, bởi vì hắn nghe nói kẻ có tiền rất sợ chết, kính đều thay bằng loại chống đạn dược, cho nên đâm lốp xe là một biện pháp thực tế mà lại tương đối an toàn.
Thế nhưng đâm thủng lốp xe cảnh sát đây lại là lần đầu tiên, hiển nhiên, lần đầu tiên làm đã bị bắt rồi.
"Chu tiểu thư, cứu ta... Ta lần sau không dám làm thế nữa!" Diệp Hoan vẻ mặt như đưa đám nói.
Chu Mị bất lực thở dài, Diệp Hoan chung quy cũng không làm cho người khác bớt lo, vừa mới được phóng thích chưa được bao lâu, lại bị bắt đi vào, chẳng lẽ về sau khi hắn trở về gia tộc, đưa cho hắn một người vị quan lớn công an bất cứ lúc nào cũng có thể thay hắn dặp tắt lửa hay sao?
Xoay người lại, Chu Mị nói với cục trưởng Trương Quốc Minh, người đang tiễn các nàng về: " Trương cục trưởng, chuyện này... ai, ông xem thế này có được không? Tập đoàn Đằng Long bày tỏ vẻ áy náy và cảm tạ với quý cục nguyện ý quyên tặng quý cục mười chiếc xe cảnh sát không ràng buộc bất cứ thứ gì ngài thấy thế nào?"
Đôi mắt Trương Quốc Minh mừng rỡ híp lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thao-can-thai-tu/2212605/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.