Mọi chuyện diễn ra rất đột ngột.
Trương Tam cùng Hầu Tử đồng thời bị cảnh vệ hạ gục, các cảnh vệ khác cũng lập tức bao vây quán cà phê. Hai gã cảnh vệ hộ tống Thẩm Đốc Lễ tới nơi an toàn, mà Trương Tam cùng Hầu Tử thì bị còng tay , nhanh chóng bị đưa vào phòng an ninh của sân bay để thẩm vấn.
Trương Tam, Hầu Tử kêu khóc như đang giết heo, hét lớn: "Anh Hoan, em sai rồi, cứu em với!"
Diệp Hoan mặt mũi biến sắc, cầm chén trà trong tay ném về phía cảnh vệ, mắng to: "Dám bắt huynh đệ của ta, ta liều mạng với các ngươi!"
Sân bay càng lúc càng loạn.
Nửa giờ sau.
Diệp Hoan, Hầu Tử, Trương Tam ủ rũ đứng trước mặt Thẩm Đốc Lễ vẻ mặt lúng túng, xấu hổ.
Thẩm Đốc Lễ lạnh lùng nhìn bọn hắn, ánh mắt quét tới quét lui lên người cả ba.
"Nói như vậy, cái này thật sự chỉ là hiểu lầm, bọn họ chính là người sống từ nhỏ đến lớn cùng với con ?"Thẩm Đốc Lễ lạnh nhạt nói.
Diệp Hoan cũng lạnh lùng liếc bọn hắn, sau đó thở dài: "Tuy rằng tôi rất không muốn thừa nhận, nhưng sự thật lại đúng là như vậy. Tôi cũng rất hận chính mình, tại sao lại quen biết hai con hàng này!"
Thẩm Đốc Lễ lắc đầu thở dài, nói với cảnh vệ: "Hủy bỏ báo động cấp 1, không nên làm dân chúng ở trong sân bay bất an."
Cảnh vệ cúi chào rời đi.
Lúc này thư ký riêng Lưu Tư Thành đi tới báo cáo, chuyên cơ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thao-can-thai-tu/2212537/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.