Dịch giả: Liêu Doanh & Greenlife5898
Cực khổ
Hai từ này không nhất định chỉ dùng với phụ nữ. Mấy ngàn năm trôi qua, thân phận của người phụ nữ đã được nâng lên rất nhiều, có đôi khi những cực khổ đáng lẽ đám phụ nữ phải chịu, thế mà bọn họ vẫn có biện pháp để trút nó lên người cánh đàn ông.
Từ quan điểm tiến hóa sinh vật mà đánh giá thì phụ nữ thời nay đã tiến hóa hơn ngàn năm trước rất nhiều. Còn đàn ông thì...thật đáng tiếc, đàn ông không nhận ra được họ đã bị đám phụ nữ vượt mặt từ đời thuở nào rồi. Ví dụ như phụ nữ dần dần có thể gánh vác được nửa bầu trời, lại ví dụ như phụ nữ dần dần có thể gánh vác luôn cả nửa bầu trời của cánh đàn ông.
Diệp Hoan là đại diện cho cánh đàn ông đó.
Diệp Hoan vừa trở lại viện phúc lợi được một ngày thì nhận được điện thoại của Nam Kiều Mộc. Diệp Hoan thường ngày nói dối như cuội nhưng đối với Kiều Mộc thì không dám giấu diếm chút nào. Hắn thành thật khai báo với cô rằng đã trở lại Ninh Hải rồi.
Giọng nói nhỏ nhẹ của cô vẫn bình thản như thường ngày nhưng chỉ có Diệp Hoan mới cảm nhận được trong từng câu từng lời đều nồng đậm nhớ thương. Kiều Mộc cũng không nói nhiều, cô chỉ bảo hắn trở về nhà cũ.
Thế là Diệp Hoan vội vàng kêu xe chạy thật nhanh về khu nhà cũ, mặc kệ lão viện trưởng cười chòng ghẹo.
Khu nhà cũ vẫn cũ kỹ như trước, lối ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thao-can-thai-tu/2212124/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.