Sau khi ăn xong một bữa cơm, chuyện chính cũng chẳng nói được bao nhiêu.
Hoặc nói cách khác, Diêu Hướng Hằng vẫn luôn run rẩy, ngay cả nói chuyện cũng không được mấy câu.
Khương Kiến Côngvà Phương Tuệ luôn muốn nói chuyện giải băng tài khoản với Diêu Hướng Hằng nhưng căn bản ông ta cũng không nói được lời nào khiến hai người bọn họ không biết phải làm sao.
Còn Cậu Trần thì từ đầu đến cuối đều nói chuyện với Diệp Lâm, không hề phản ứng tới Diêu Hướng Hằng.
Khương Kiến Côngvà Phương Tuệ đều có chút tức giận, vốn dĩ bọn họ cho rằng Cậu Trần có quen biết với Diêu Hướng Hằng nên có thể giúp đỡ một tay xử lý chuyện này.
Kết quả thì ngược lại, không nói một lời nào, vậy thì bữa cơm này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Một bữa cơm kết thúc, Bà Triệu kéo tay Khương Ngọc Hạ cười nói: “Cô gái này thật xinh đẹp, Diệp Lâm, cậu tìm ở đâu ra một nàng dâu tốt như vậy chứ."
Diệp Lâm cười ha ha, sắc mặt Khương Ngọc Hạ lại ửng đỏ: “Dì, dì quá khen rồi."
“Đời này của dì, tiếc nuối lớn nhất chính là không có con gái." Bà Triệu khẽ cười: “À, nhà họ Hứa mọi người có thể cho tôi nhận đứa con gái này làm con nuôi không?"
Khương Kiến Côngcau mày, Phương Tuệ lại thẳng thừng cười nói: “Này chị, Thanh Mây nhà tôi chính là chủ tịch của công ty dược phẩm Hưng Thịnh..."
Khương Ngọc Hạ vội giành nói: “Dì, dì có thể nhận cháu làm con nuôi chính là vinh hạnh của cháu. Vậy sau này cháu sẽ gọi dì là mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thanh-y/1074102/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.