“Trốn? Anh có thể chạy trốn tới đâu đây?” Takasugi Minh Hải liếc mắt nhìn anh ta, nói: “Nếu như anh cho rằng trốn tốc độ chạy trốn của anh so với tốc độ đuổi theo của bọn người Trần Gia Bảo cùng Đạm Đài Thái Vũ nhanh hơn, vậy anh cứ chạy đi”
Liễu Ngạn Khánh không nói, nói đùa, đừng nói anh ta chỉ có hai cái chân, coi như phía sau lưng anh ta mọc thêm đôi cánh, cũng trốn không nổi trong lòng bàn tay Trần Gia Bảo cùng Đạm Đài Thái Vũ.
Không giống với đỉnh núi kinh hoảng sợ hãi, bầu không khí chân núi, lại là tràn ngập nhẹ nhõm vui sướng.
“Hô, Cuối cùng kết thúc, đánh bại một cường giả truyên kỳ hậu kỳ, thật đúng là đặc biệt khó giải quyết” Trần Gia Bảo nhẹ nhàng thở ra, lau mồ hôi trán, đột nhiên phát hiện, anh còn năm thật chặt tay ngọc của Đạm Đài Thái Vũ
Đạm Đài Thái Vũ có chút mở to mắt nhìn anh một cái, lãnh đạm mà nói: “Buông ta y”
Trần Gia Bảo ngượng ngùng mà cười, vì để tránh cho xấu hổ đi đến trước mặt Thiên Mệnh Âm Dương Sư, nói: “Mặc kệ nói thế nào, Thiên Mệnh Âm Dương Sư cũng là vị cường giả vang danh thiên hạ, sau khi chết phơi thây hoang dã không khỏi có hại cho uy danh cường giả, tôi thấy vẫn là đem ông ta mai táng đi. “
Anh mặc dù là đang nói chuyện với Đạm Đài Thái Vũ, nhưng lại không đợi Đạm Đài Thái Vũ trả lời, đã dùng kiếm mang trên mặt đất gọt ra một cái hố to, đem thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-than-y/2047635/chuong-2526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.