Lúc Thần Châu Thất Biến Vũ Thiên Kinh vang lên tiếng, Thiên Mệnh Âm Dương Sư chân nguyên đã yếu còn được hai thành, lại thêm ông ta vốn là bị thương không nhẹ, cứ kéo dài tình huống như thế, Hỏa Kiếm trong tay ông ta giao. nhau ngăn lại trường kiếm thu thuỷ xong, lập tức toàn thân đại chấn, trong miệng thổ huyết lui về phía sau mấy bước. Còn không đợi ông ta kịp đứng vững, Đạm Đài Thái Vũ lại là một kiếm lăng không bổ tới, Thiên Mệnh Âm Dương Sư miễn cưỡng cầm kiếm cản lại, lại là toàn thân chấn động, trong miệng lại nôn máu tươi, trong lòng càng chấn kinh, biết mình đã mất tiên cơ, nếu như bỏ mặc Đạm Đài Thái Vũ đểc cô ta công kích, sớm muộn sẽ bị Đạm Đài Thái Vũ làm trọng thương.
Lúc này, ông ta mượn kiếm mang lực trùng kích của Đạm Đài Thái Vũ, nhanh chóng lui về phía sau gần 10 mét hơn, kéo khoảng cách ra cùng Đạm Đài Thái Vũ, lúc này mới thừa cơ thở một ngụm âm thầm khôi phục chân nguyên, mặc dù chưa chắc có thể khôi phục được bao nhiêu, nhưng tóm lại là có chút ít còn hơn không. Một người khác bên cạnh, Trần Gia Bảo vốn dĩ là còn nghĩ tiến lên giáp công, thấy thế giật nảy mình, kìm lòng không đặng dừng ở chỗ cũ: "Dựa vào thực lực cảnh giới vẻn vẹn Truyền kỳ trung kỳ của Đạm Đài Thái Vũ, đến đánh cho Thiên Mệnh Âm Dương Sư trọng thương lui lại, vậy chờ đến ba năm sau Đạm Đài Thái Vũ chẳng phải là sẽ nghịch thiên được sao? Vậy mình còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-than-y/2047629/chuong-2520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.