Phó Du Nhiên tất nhiên là không biết ý định trong lòng Lệ lão đầu, hiện tại nàng đang rất lo lắng.
Tân hoàng đăng cơ là chuyện lớn, chờ mọi người đều chúc mừng xong thì thờigian cũng đã qua hơn nửa tháng, mà tâm trạng của Phó Du Nhiên vẫn luônluôn thấp thỏm không chỉ là vì Mặc Yến Thần đến đây, mà còn vì chiến sựnơi tiền phương.
Hiện tại thì lão Mặc đi rồi, nói đến chuyện nàythì tâm trạng của nàng đã buông xuống một nửa, nhưng nửa còn lại càngngày càng leo cao.
Không biết có phải Bách Lâm Giang cũng đi theo ăn mừng hay không mà đã nhiều ngày trôi qua nhưng thái độ lại có thể im lặng khác thường, một chút động tĩnh cũng không có.
Hẳn là sự bình yên trước cơn bão táp, chẳng lẽ là đại chiến hết sức căng thẳng?
Vì thế cứ lo lắng như vậy hơn nửa tháng, lo lắng rất nhiều công thêm cảmthán việc làm Hoàng đế thực không là cái nghề nghiệp dễ làm, mỗi ngày đi sớm về tối, nghiệp vụ nhiều đến mức làm không xuể, hại nàng muốn tiếnhành hoạt động tập thể dục trên giường cũng không có thời gian, khiếncho Tề nam hầu hàng đêm cao hứng mà đến, thất vọng mà ngủ, thâm quầngnơi mắt càng ngày càng nghiêm trọng, lại nói tổng quản thái giám Lý TẫnTrung thật sự là không uổng phí cái tên của mình, thật sự rất tận trung, hắn tìm đến một ít phương pháp dưỡng nhan chuyên trị thâm quầng mắtgiao cho Tề Diệc Bắc, chỉ sợ Tề Diệc Bắc mất đi sự sủng ái. Đương nhiêntrong đó cũng có tư tâm của Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-phi/2794113/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.