Mạc Nhiễm Thiên tự làm cho mình phóng ra một lần, cả người dễ chịu hơn không ít, vội vàng trở lại địa đạo dưới đất, hắn biết Trần Chấn nợ hắn một mối ân tình, hắn cần lợi dụng triệt để mối ân tình ấy.
"Ai nha, đại hiệp, sao ngươi chậm như vậy, không sợ hoàng thượng trở về sao?" Bình An, Phát Tài còn sốt sắng hơn cả hắn.
"Hắn về rồi hả?" Mạc Nhiễm Thiên hoảng hốt.
"Không biết, ngươi mau đi đi, hoàng thượng mà biết ngươi ở dưới này, cả ba người chúng ta đều mất mạng." Phát Tài giục.
Mạc Nhiễm Thiên vội vã trở về, cũng may là Tề Quân Hành còn chưa trở lại, hắn thở ra một hơi rồi nằm trên long sàng, đến khi Tề Quân Hành trở về, hắn đang ngủ ngon lành, Tề Quân Hành nhìn hắn mà cười rồi cũng lên giường ngủ theo, nhưng nghĩ đến việc có thể sẽ gặp ác mộng, Tề Quân Hành lại không dám ngủ, sợ mình gặp ác mộng sẽ làm Cơ Nhi bị thương.
Nửa canh giờ sau, Tề Quân Hành rốt cuộc không chống đỡ được cơn buồn ngủ, nằm bên cạnh Mạc Nhiễm Thiên ngủ.
Canh ba nửa đêm, Mạc Nhiễm Thiên đột nhiên cảm thấy trên lưng một trận đau nhức, làm cho hắn bừng tỉnh lại, còn chưa hiểu mô tê gì, đã thấy lồng ngực nhói lên, sau đó một thanh chủy thủ sắc bén đang theo đà đâm vào mình.
Mạc Nhiễm Thiên phản ứng theo bản năng, một phát bắt được cánh tay cầm chủy thủ. Bởi vì Tề Quân Hành khi ngủ không thổi tắt nên, cho nên Mạc Nhiễm Thiên thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215536/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.