"Hiên nhi!" Mạc Nhiễm Thiên giận đến mức muốn giết người, Mạc Hiên này ngang nhiên hung bạo cắn vào bả vai hắn, đau đớn khiến hắn phải kêu to lên.
"Thái tử ca ca như vậy là có thể nhớ kĩ Hiên nhi." Mạc Hiên dấu răng thật sâu mang theo vết máu lộ ra tươi cười.
"Đệ, đệ, vậy Hiên nhi cũng phải cho ta cắn một miếng, thái tử ca ca cũng sợ đệ quên ta." Mạc Nhiễm Thiên hận đến nghiến răng, mọi người trong cái hoàng cung này đều biến thái.
"Được, thái tử ca ca cắn ở đây nè, cắn mạnh vào." Mạc Hiên chìa cánh tay ra.
"Thật sao?" Mạc Nhiễm Thiên nhướn mày.
"Dạ, như vậy Hiên nhi mỗi ngày đều sẽ nhớ thái tử ca ca." Mạc Hiên vừa thâm tình lại vừa nghiêm túc gật đầu.
Mạc Nhiễm Thiên quay đầu liếc qua vết thương đau đến thấu xương của mình, tư tưởng trả thù dâng lên trong đầu, hắn nhìn Mạc Hiên một cái sau đó cầm cánh tay cậu đặt sát miệng mình.
"Cắn thật nhé?" Mạc Nhiễm Thiên hỏi lại một lần.
"Dạ, huynh cắn đi, Hiên nhi không sợ!" Mạc Hiên mỉm cười.
"Ai da." Khuôn mặt bầu bĩnh của Mạc Hiên nhăn lại, tay bên kia nắm chặt lại thành quyền, bởi vì một ngụm này của Mạc Nhiễm Thiên tuy nhẫn tâm nhưng có thể làm cậu vĩnh viễn nhớ kĩ hắn.
"Ha ha, nhìn này, như vậy Hiên nhi cũng sẽ không quên thái tử ca ca." Mạc Nhiễm Thiên nhìn cánh tay kia vết máu giàn giụa, huyết nhục mơ hồ, đột nhiên trong lòng dâng lên khoái cảm, tiểu tử này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215491/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.