"Đệ làm gì? Buông hắn ra!" Mạc Nhiễm Thiên trong lòng cả kinh giận dữ nói.
"Đại gia, xin lỗi, cầu, cầu người thả Thủy Thủy, u u......" Tiểu nam hài bên cạnh Mạc Nhiễm Thiên lập tức bị dọa đến khóc òa, ngã vào trước mặt Mạc Tử Viêm khẩn cầu.
"Cút ngay!" Mạc Tử Viêm lạnh lùng nói với Hỏa Hỏa, sau đó bóp cổ Thủy Thủy trên bàn, ngảng đầu về phía Mạc Nhiễm Thiên nói: "Huynh xem đi, nếu huynh còn bướng bỉnh, đây sẽ là kết quả của huynh ở Tề quốc!"
Toàn thân Mạc Nhiễm Thiên tức giận đến lạnh như băng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia đau đớn đến không chịu nổi, trong lòng không biết mùi vị gì.
"Buông hắn ra!" Giọng điệu Mạc Nhiễm Thiên có phần hoang mang.
Mạc Tử Viêm cũng chỉ muốn làm cho Mạc Nhiễm Thiên ý thức được tình cảnh của hắn khi đến Tề quốc, hiện tại nếu đã làm cho Mạc Nhiễm Thiên hiểu được rồi, gã buông Thủy Thủy ra.
"Khụ khụ khụ." Thủy Thủy vuốt vuốt cổ cố sức ho khan, nhìn Mạc Tử Viêm với đôi mắt tràn đầy hoảng sợ!
"Uống miếng nước đi." Mạc Nhiễm Thiên rót chén trà cho Thủy Thủy.
"Không, không, tạ ơn đại gia, đúng rồi, xin lỗi đại gia." Thủy thủy tủi thân rớt nước mắt.
"Đừng buồn nữa, tên đó là kẻ điên, uống đi." Tim Mạc Nhiễm Thiên cũng chùng xuống, nam nhân này cũng quá đáng thương a.
"Hừ!" Mạc Tử Viêm cười lạnh nhìn khuôn mặt thanh tú của Mạc Nhiễm Thiên đang cau có, bụng nghĩ hắn thực ra là kẻ dễ mềm lòng, xem ra gã phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215486/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.