Giống như hai người dự đoán, trong lúc bọn họ kê cao gối mà ngủ, cả kinh thành toàn bộ đều rối loạn, từng nhà từng nhà đều bị binh lính lật tung lên, Mạc Tử Viêm, Mạc Nghị Thần, Mạc Hiên ba huynh đệ chia binh ba đường, toàn bộ thành lục soát thích khách, để tìm thái tử điện hạ về.
Bên trong ngự thư phòng vẫn chong đèn, ngọn đèn dầu tỏa sáng, hoàng thượng ôm đầu ngã ngồi trên long ỷ, thái phó tam vương gia, thái khanh Từ Mạc cực kỳ được tin tưởng cũng đang quỳ rạp dưới đất.
"Hoàng thượng bớt giận, rất nhanh sẽ tìm được thái tử điện hạ." Tam vương gia an ủi, thái tử điện hạ là tâm can của hoàng thượng, lúc này càng là người duy nhất có thể cứu vớt Mạc quốc, bây giờ không thấy, sao có thể làm cho hoàng thượng không nóng nảy chứ.
"Có thể là gian tế của Thân quốc bắt thái tử điện hạ đi hay không?" Thái khanh Từ Mạc có đôi mắt ưng sắc bén vô cùng, vừa nhìn đã biết là người ẩn đầy sắc bén.
Hoàng thượng đột nhiên ngẩng đầu nói: "Ngươi nói ta nghe xem?"
"Vi thần cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, hiện tại triều thần bách quan cũng biết thái tử điện hạ sẽ bị tặng đi Tề quốc, Thân quốc sợ Tề quốc xuất binh ngăn cản, cho nên có thể đi trước một bước cướp thái tử đi hay không?" Từ Mạc chậm rãi nói.
Lời giải thích vừa đưa ra mặt mọi người đều trắng bệch không còn một hạt máu, không có thái tử điện hạ chẳng khác gì không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215462/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.