Đôi mắt quỷ dị của Mạc Tử Viêm đến nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn Mạc Nhiễm Thiên hoảng sợ mở to đôi mắt, khóe miệng cười tà càng ngày càng sâu, đôi môi dính đầy máu tươi đột nhiên mạnh mẽ ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của Mạc Nhiễm Thiên, cảm giác bị điện giật mãnh liệt lập tức xuyên qua thân thể hai người, mùi máu tươi nồng đậm lan tràn khoang miệng Mạc Nhiễm Thiên, đó là máu của mình.
"Ưm...ưm...." Mạc Nhiễm Thiên giãy dụa, hai tay dùng sức đẩy Mạc Tử Viêm đang có chút điên cuồng ra, nhưng hai tay Mạc Tử Viêm như xương đồng da sắt vững vàng bắt lấy hai tay Mạc Nhiễm Thiên.
Mạc Tử Viêm càng ngày càng bá đạo, thô lỗ muốn dùng đầu lưỡi mở hàm răng đóng chặt của Mạc Nhiễm Thiên, Mạc Nhiễm Thiên phát hiện khí lực mình thật sự không bằng gã, trong lòng càng tàn nhẫn, hàm răng mở ra, đợi khi lưỡi Mạc Tử Viêm vào đến, hung hăng cắn xuống.
"Ba!" Một tiếng vang thật lớn, trên khuôn mặt Mạc Nhiễm Thiên hiện rõ dấu năm ngón tay, kế tiếp còn không phản ứng kịp, cả người bị Mạc Tử Viêm nhấc bổng lên xoay ngược lại, "Hí" một tiếng, tiết khố của hắn trực tiếp bị xé nát,trên mông mát lạnh, sau đó cảm giác đau nhức truyền đến.
"A." Mạc Tử Viêm cư nhiên cúi đầu hung hăng cắn một miếng thịt trắng mịn trên mông hắn.
"Cho huynh phản kháng, đây là hậu quả của việc huynh không nghe lời!" Trong miệng Mạc Tử Viêm máu tươi chảy ròng, mông Mạc Nhiễm Thiên cũng không biết là máu của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215454/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.