Edit: Sec.
Mạc Nhiễm Thiên trong lòng kinh hãi, hoàng thượng thoái vị, ta đây lại là thái tử, hiện giờ lại khỏi bệnh rồi, vậy không phải tự đẩy bản thân vào nguy hiểm sao, hắn có điểm hối hận nói cho nhị hoàng tử cùng lục hoàng tử chuyện mình đã phục hồi như cũ.
Mạc Nghị Thần cùng Mạc Hiên quả nhiên đồng loạt nhìn về phía Mạc Nhiễm Thiên, trong đôi mắt Mạc Hiên hiện lên một tia sáng. Điều này làm cho Mạc Nhiễm Thiên âm thầm kinh hãi, thằng nhóc này xem ra dã tâm cũng không nhỏ a, nhưng cậu ta dường như quá nhỏ chứ.
“Các trò nhìn thái tử làm gì, thế nào cũng không tới phiên hắn ngồi vào vị trí này.” Mạc Tử Viêm lạnh lùng nói, đồng thời liếc nhìn Mạc Nhiễm Thiên một cách xem thường, chẳng ngờ Mạc Nhiễm Thiên cũng nhìn gã, làm cho ánh mắt gã một lần nữa tập trung vào đôi môi đỏ mọng mê người kia.
“Ta cũng không muốn ngồi!” Mạc Nhiễm Thiên vội vàng cho thấy lập trường, quả nhiên Mạc Hiên ánh mắt nhu hòa hơn nhiều.
“Tứ ca giống như đã biết trước vậy!” Mạc Hiên còn nhỏ nhưng khí thế không nhỏ, thanh âm có chút non nớt nhưng lạnh đến không có nhiệt độ.
“Lục đệ nói đùa rồi, như thế nào lại đến lượt ta a, đại ca, nhị ca, mà ngay cả lục đệ đều là so với ta mạnh hơn.” Mạc Tử Viêm khóe miệng cong lên cười tà.
“Hừ, lần này phụ hoàng phái huynh đi Tề quốc, chắc hẳn là để huynh lập công, hiện tại trong triều ai chẳng biết năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215424/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.