Bên ngoài ngự thư phòng, Mạc Nhiễm Thiên hết nhìn đông lại nhìn tây, thị vệ đeo đao mà đứng, thái giám cung nữ xếp hàng bên ngoài chờ sai phái.
“Thái tử điện hạ, nhị hoàng tử, ngày hôm nay hoàng thượng lâm triều còn chưa xong, các ngài đi vào trước chờ đi.” Một thái giám trung niên tiếng nói lanh lảnh nói.
“Phiền toái ông rồi, Nghiêm công công, Tiểu Thiên, chúng ta đi vào chờ thôi.” Mạc Nghị Thần bắt chuyện với Mạc Nhiễm Thiên đang cảm thấy hết thảy đều xa lạ.
Vượt qua cánh cửa cao cao, bên trong long ỷ bảo tọa, ngự án lang hào, khí thế bất phàm, bình phong sau long ỷ khắc cửu long đoạt châu, trông rất sống động, làm cho Mạc Nhiễm Thiên mở rộng tầm mắt.
Phía sau bình phong là một gian phòng khách rộng lớn, bàn tròn ghế dài, hắn nghĩ hoàng thượng công việc bề bộn, bình thường sẽ tranh thủ dùng cơm tại nơi này, còn bên trong là long sàng, nhưng chỉ là một chỗ nghỉ ngơi của hoàng thượng mà thôi.
Mạc Nhiễm Thiên cùng Mạc Nghị Thần ngồi xuống trong phòng, Mạc Nhiễm Thiên nhìn phía trước cửa sổ có mấy lư hương nhỏ khói xanh bay lượn lờ, phát ra mùi thơm dễ ngửi, lập tức cảm thấy thư thái không ít.
Chỉ chốc lát sau, bên ngoài dồn dập vang đến tiếng bước chân, Mạc Nghị Thần nhanh chóng kéo Mạc Nhiễm Thiên đứng lên.
“Hoàng thượng, thái tử điện hạ cùng nhị hoàng tử đã ở phòng trong chờ.” Là thanh âm của Nghiêm công công.
“Uhm.” Đáp lại là thanh âm nặng nề của một người trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-thai-tu-luu-luyen-hong-tran/3215413/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.