Nhìn con trai nghiến răng trừng mắt với mình, Vương Thị mặt xám ngoét,mụ ta làm gì cũng dựa vào cảm xúc, không thích dùng não, giờ mới nhớ ra, hành thích chủ tử là tội tày trời, đừng nói mụ, mà cả nhi tử, nhi tứccủa mụ cũng phải chôn cùng.
Lâm Úc Hương được Tri Đông TriThu đỡ lên ghế, lạnh lùng nhìn hai mẹ con đó, trong lòng không có chútthương hại nào hết, loại người như Vương Thị thật đáng tởm, mụ ta chỉphán xét người khác, chưa bao giờ nghĩ xem mình làm bao chuyện xấu,thằng con mụ cũng không tử tế hơn gì.
- Nhị nãi nãi, là, là... Nô tỳ nhất thời hồ đồ, làm chuyện thiếu suy nghĩ, mong người rộnglòng từ bi tha cho nhi tử của nô tỳ.
Vương Thị vì con, cố nhịn đau bò dậy dập đầu với Lâm Úc Hương.
Lâm Úc Hương còn chưa nguôi giận, hừ lạnh:
- Ngươi biết thương nhi tử, nhưng khi hại người khác có biết nghĩ tớinhi tử người ta không, nhi tử họ cũng hoài thai mười tháng, cũng là cốtnhục khó nhọc sinh ra.
Vương Thị không đáp, chỉ dập đầu không ngừng, Lý Phong vừa cầu xin vừa chửi mụ, thấy Lâm Úc Hương không tha,không ngờ bò tới đạp mụ mấy cái.
- Đủ rồi, quốc có quốc pháp, gia có gia quy! Kẻ nào phạm tội gì, đáng phạt ra sao đều dựa vào gia pháp.
Lâm Úc Hương phất tay, đám Hồ Nhị xông lên kéo cả nhà Lý Trung rangoài, loại người này không đáng thông cảm, tên Lý Phong kia là đồ langsói cả mẫu thân cũng dám đánh, có cho sống cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246539/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.