Quả nhiên có phong phạm gia chủ Đường gia, Lưu Bưu nghe vậy bỗng cóchút cảm động như trân châu trong cỏ được người ta nhận ra, xua tay làmbộ rộng rãi:
- Không sao, không sao, Từ quản gia rất chu đáo.
- Lưu đại nhân quả nhiên rộng lượng, tin rằng sau này lại lần nữa bay cao .. À, khụ khụ ... Lưu đại nhân, tại hạ không phải ...
Đường Kính Chi cố ý lắp bắp.
Lần nữa bay cao chẳng phải ý nói bị người ta kéo xuống rao, Lưu Bưu bình thản nói:
- Đường công tử không cần phải như thế, quan lộ gập ghềnh mà, chỉ cầnta một lòng vì dân, lòng sáng tựa gương, không thẹn với đời là đủ.
Đường Kính Chi vội khách khí phụ họa vài câu, nói:
- Hạ nhân chiếu cố thiếu chu toàn, nếu Lưu đại nhân nể mặt, hay là chúng ta lên tầng ba uống vài chén?
Lưu Bưu chính đang có chuyện muốn thương lượng với Đường Kính Chi, tấtnhiên cao hứng đồng ý ngay, thấy y còn khom lưng mời mình đi trước,chẳng hề khiêm nhường, lại hếch cằm như con gà trống lớn cao ngạo đilên, chẳng nhận ra Lưu Kính Chi và Từ Phúc trao đổi ánh mắt cười thầmvới nhau.
Lên tới tầng ba, Đường Kính Chi chọn một nhã phòng,còn gọi đầy một bàn toàn món ăn danh tiếng đắt tiền khiến Lưu Bưu hốihận, sớm bết như thế lúc nãy không cố ăn nhiều như thế, có điều mangnguyên tắc có lợi không chiếm là thằng ngu, hắn cầm đũa đánh chén trậnnữa.
Đường Kính Chi cung kính bồi tiếp ở bên, thi thoảng lại mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246517/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.