Sương Nhi vẫn như vậy, luôn vận một thân váy trắng, hai bàn tay nhỏ nắm lấy nhau đặt ở tiểu phúc, như một đóa sen trắng không nhuốm bùn. NhuNhi váy xanh lục, trên đầu gài một cây trâm ngọc màu xanh, tươi mát động lòng người. Uyển Nhi thì váy dài màu lam, dáng vẻ ung dung, uyểnchuyển.
Ngọc Nhi là ăn mặc lạc loài nhát, chiếc váy đen bó sátngười, làm vòng eo nhỏ nhắn, cùng bầu ngực đầy đặn trở nên cực kỳ bắtmắt, hai bên mép váy đều xẻ một đoạn, để tiện đi lại, bên trong còn mặcchiếc quần bó màu đen.
Bốn vị di nương thấy Lâm Úc Hương đi vào, định bước tới thi lễ, Lâm Úc Hương đưa tay ra đỡ hờ, nói:
- Đứng cả lên đi, sau này gặp ta không phải hành đại lễ như thế.
Bốn nàng hơi ngạc nhiên nhìn nhau, đều lần lượt nhún eo thi lễ, đứng im lặng một bên.
Nhìn bốn vị di nương ai nấy đều đẹp như tiên nữ, Đương Úc Hương tronglòng lại phẫn nộ từng cơn, tên Đường Kính Chi đó thật tốt số, bao nhiêutiểu thiếp yểu điệu thế này, làm người khác ghen tị chết thôi.
Đi tới chủ vị ngồi xuống, Lâm Úc Hương khoát tay:
- Mọi người đều là tỷ muội cả, không cần câu nệ như thế, ngồi xuống đi.
- Vâng.
Có ba vị di nương đáp lời, ngồi xuống ghế dưới.
Chỉ có Nhu Nhi không ngồi, nàng đi tới bên bàn, đích thân pha trà rótcho Lâm Úc Hương và ba vị di nương, tức lúc quyết định học tập những nữnhân khác của tướng công, nàng muốn bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246512/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.