Vốn Lâm Úc Hương chỉ định lấy lòng Đường Kính Chi, sau đó xin y cho đira ngoài phủ chơi, nhưng cứ nói, nói mãi, chợt nhận thấy trên ngườitướng công danh nghĩa này có không ít ưu điểm, những cảnh ấm áp giữa hai người từng cảnh thoáng qua trong đầu, sống múi bỗng cay cay, chẳng hiểu sao nàng có cảm giác muốn khóc.
Đang bối rối vì cảm xúc bấtngờ không nguyên cớ, chỉ thấy đũa nhẹ đi, thì ra Đường Kính Chi thấynàng gắp thức ăn mà không cho vào bát mình, mắt đảo một vòng, mặt dầy há miệng ra tiếp lấy.
Lúc này Đường Kính Chi đã từ vui mừng ngâyngất ban đầu tỉnh lại, y cũng nhìn ra Lâm Úc Hương hôm nay có chút không ổn, tựa như cố ý lấy lòng mình, chắc là nàng có chuyện cầu tới mìnhđây, có điều đây là chuyện tốt, không những có thể thuận tiện giải quyết khó khăn cho nàng, còn kéo gần quan hệ hai người, hơn nữa trước khigiúp nàng còn có thể lợi dụng một chút.
Lấy chuyện há miệng rangậm thức ăn nàng gắp mà nói, nếu như là bình thường, y đừng hòng dámlàm thế, nếu không Lâm Úc Hương không tới mức trở mặt ngay lập tức,nhưng nhất định nửa tháng không thèm lý tới y.
Thấy Đường KínhChi mặt dầy như thế, mặt còn cười đắc ý, hai hàng lông mày xinh xắnnhướng lên, Lâm Úc Hương hận ngứa răng chỉ muốn cắn cho y một cái, nhưng lại nghĩ :" Bỏ đi, hôm nay mình còn có chuyện nhớ đến tên mặt dầy này,phải nhịn, nhất định phải nhịn."
Tự an ủi mình mấy câu, vẻ mặt Lâm Úc Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246504/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.