Bản đồ vương triều Minh Hà rấtlớn, mỗi năm đều xảy ra một số vụ thiên tai nhỏ, ba con sông lớn khôngnăm nào không gây ra lũ lụt, cũng có không ít vùng nằm sau trong đấtliền hạn hán triền miên, chạy tới Lạc thành này, vậy nói rõ những nạndân kia tới từ phương bắc.
Hiệu thuốc Chu Thị chỉ là một cáicửa hiệu tương đối nhỏ trong vô vàn hiệu thuốc ở Lạc Thành, chưởng quầyhọ Chu tên Định, năm nay trên 50, mặc dù y thuật chẳng phải xuất chúng,nhưng ít nhiều cũng có bản lĩnh, thường ngày cùng lão thê Chu Khương Thị trông nom làm ăn cửa hiệu, mỗi ngày cũng kiếm được bảy tám đồng bạc.
Hôm nay trước cửa hiệu của Chu Định mặc dù rất đông bệnh nhân, nhưngđôi mày lại nhíu chặt vào với nhau, còn Chu Khương Thị đang cân thuốcmặt mày cũng cực kém.
Kê đơn cho một người bệnh nữa, nhưng đốiphương chỉ có mỗi năm đồng, ngay cả tiền thuốc còn chưa đủ, đừng nói gìtới tiền chẩn bệnh.
Chu Định rất muốn nói tiền chưa đủ, nhưngnhìn đối mắt hoảng hốt bất lực của bệnh nhân, lòng lại mềm ra, nhìn sang thê tử, rồi xua tay, y bảo cứ cho bệnh nhân lấy thuốc, thầm than, thôivậy coi như là tích đức cho con cháu.
Nhưng nhắc tới con cháu thì lòng ông ta lại nhói đau.
Bệnh nhân cũng biết tiền không đủ, thấy thế quỳ xuống dập đầu với ChuĐịnh ba cái, rồi mới đứng lên giao đơn thuốc cho Chu Khương Thị, bà tachẳng nói chẳng rằng, chỉ theo đơn bốc thuốc như một người gỗ không cósinh khí vậy.
Khi bệnh nhân đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246470/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.