Tri Đông khi trả lời thấy Nhị gia tựa hồ không có ý hỏi sâu hơn, tronglòng không lo lắng lắm, nhưng Tri Thu thì kinh hãi, ở thời đại đó,thường thì nam nhân không quản viện hậu viện, đều do chính thê xử lý,trong hậu viện chỉ có một chủ tử, như thế với chính thê ỷ vào thân phậnđịa vị chênh lệnh so với tiểu thiếp, tuy chính vì vậy có thể sẽ chuyênquyền khiến tiểu thiếp chịu thiệt thòi, nhưng hậu viện sẽ tương đối bình lặng.
Còn nếu như nam nhân nhất định xen vào chuyện hậu viên,uy quyền của chính thê sẽ nhỏ đi rất nhiều, dù sao nam nhân mới là chủnhà, còn tiểu thiếp có nam nhân chống lưng sẽ tranh đấu ghen tuông vớichính thê, hậu viện không còn được yên tĩnh nữa.
Lâm Úc Hươngvốn bị Đường lão thái quân tiết chế, cho nên trong hậu viện không có mấy quyền lực, hiện giờ Nhị gia còn muốn xen vào, bảo Tri Thu không hoảnglàm sao được, rất nhiều công tử hào môn mê đắm mỹ sắc của tiểu thiếp màbất hòa với chính thế, thậm chí còn xảy ra chuyện sủng thiếp diệt thê.
Trong ba người thì Lâm Úc Hương là bình tĩnh nhất, qua thời gian sốngcùng nhau, nàng đã nhìn ra Đường Kính Chi là một nam nhân dễ mềm lòng,nhất là với nữ nhân của mình, luôn luôn ôn nhu nhẹ nhàng, không bao giờra cái vẻ nam nhân gia chủ.
Còn về Ngọc Nhi thì nàng dám khẳng định chắc chắn mười phần đó là người cực kiêu ngạo, sẽ không vì chút chuyểnnhỏ kia mà làm tiểu nhân mách lẻo với Đường Kính Chi.
Cho nênsuy đi nghĩ lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246444/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.