Khi ăn tối, Đường Chu Thị và Đường Kính Chi ngồi đối diện với nhau, đều không được tự nhiên cho lắm, một xấu hổ không biết phải làm sao, mộtmặt đỏ bừng bừng không dám ngẩng đầu lên nhìn đối phương.
Đường lão thái quân không đem chuyện Đường Chu Thị tái giá nói ra, ngược lạiLâm Úc Hương phát hiện có cái gì đó bất thường, ánh mắt nàng cứ chuyểnqua chuyển lại giữa hai người, nghi hoặc không thôi, trước kia nàng từng thấy Đường Kính Chi nhìn Đường Chu Thị tới ngây người, nhưng chốc látlà bình tĩnh trở lại, nhưng hôm nay Đường Kính Chi rõ ràng có chút mấtbình tĩnh, không sao ngồi yên được.
Hơn nữa nàng cứ thấy trangphục của Đường Chu Thị hôm nay là lạ, hình như có gì khác trước, nhưngkhông phát hiện ra khác ở chỗ nào.
Khó khăn lắm mới chịu đượctới lúc ăn tối xong, Đường Kính Chi chỉ muốn rút ngay lập tức, nhưngĐường lão thái quân không cho y được toại nguyện, gọi y lại nhất địnhmuốn thảo luận chuyện xuất hành ngày mai. Đường Chu Thị muốn rời đi cũng không thành công, Đường lão thái quân vừa nói chuyện vừa nhìn qua nhìnlại hai người, nụ cười rất hiền từ.
- Quế Phương, không thấy Nhị gia khát sao, còn không mau rót cho Nhị gia chén trà.
Đường lão thái quân đang trò chuyện với đích tôn bỗng lên tiếng sai bảo.
Đường Chu Thị tức thì giật mình đỏ mặt, trước tiên lén dúng khóe mắtliếc nhìn Lâm Úc Hương mặt chứa đầy nghi hoặc rồi mới cúi gằm xuống, đitới bên cạnh Đường Kính Chi.
Người còn chưa tới, làn hương thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246440/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.