Xe lăn bánh, xa phu vẫn không yên tâm thi thoảng lại quay đầu lại nhìn.
Ngọc Nhi đột nhiên nhả khỏi xe ngựa liền thu hút ánh mắt của rất nhiềungười, trong đó có Trịnh Kiếm Thu và Hứa Dũng, hai người này đều biếtthân thủ của Ngọc Nhi rất cao cường, mắt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên,không hiểu nữ tử võ nghệ cao tuyệt này gặp phải chuyện gì mà có vẻ luống cuống như thế.
Ngày hôm đó cảnh Ngọc Nhi giáo huấn Hứa Dũng đã bén rễ trong đầu Trịnh Kiếm Thu, hắn hơi do dự rối kéo cương ngựa đánhmột vòng, đi tới phía Ngọc Nhi.
Ngọc Nhi không những kỵ thuậtcực giỏi, hơn nữa còn hiểu ngựa, nàng biết tuấn mã càng tráng kiện, càng kiêu ngạo khó thuần, nhất là gặp người lạ thì càng phản ứng dữ dội, quả nhiên con tuấn mã màu đen nhìn nàng chằm chằm, đôi mắt đầy cảnh giác,mũi thở phì phì, mỗi lúc một lớn.
Đằng sau xe tổng cộng buộc hai con ngựa, một chuẩn bị cho Đường Kính Chi, một là để dành cho nàng.
Con ngựa còn lại nhỏ hơn một chút, màu đỏ, tuy cũng là giống lương câu, nhưng không thể so với con tuấn mã màu đen, mà nhìn có vẻ như dễ bảohơn rất nhiều.
Ngọc Nhi không biết con tuấn mã màu đen có phảilà ái mã Đường Kính Chi nuôi không, nhìn có vẻ như con ngựa đỏ giống như là chuẩn bị cho nàng hơn, nên hơi do dự một chút, liền đi tới định dùng con ngựa màu đỏ kia, nhưng nàng vừa xoay người liều cau mày lại, vìtích tắc xoay đi, nàng cảm nhận rõ ràng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246435/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.