Trịnh Thắng nghe Trịnh Kiếm Thu chẳng ngờ lại có ý tác thành muội muộihắn và Đường Kính Chi, trước tiên ngớ người, rồi tức thì đôi mày rậmnhíu chặt, nghiền ngẫm, thực lòng mà nói thì Đường Kính Chi để lại choông ta ấn tượng không tệ, hơn nữa còn có tài danh, nhưng chỉ bằng haiđiểm đó chưa đủ để ông ta gả nữ nhi cho y.
Nữ nhi thì cũng là cốt nhục trên người ông ta, cái khác chưa nói, trước khi hứa gả thìphải tìm hiểu gia thế và nhân phẩm phía nam trước mới được.
Hơn nữa nha đầu Tuyết Mai này tình tình cao ngạo, thường ngày bị ông tachiều đâm hư, nếu nữ nhi không gật đầu, ông cũng không cưỡng ép gả đi.
Nói ra Trịnh Thắng không những là con hiếu còn là cha hiền, khoan dung rộng lượng, thời đó vậy là hiếm có lắm rồi.
- Phụ thân, người sợ muội muội không đồng ý?
Trịnh Kiếm Thu thoáng cái đoán được phụ thân trầm tư vì sao.
Gật đầu, Trịnh Thắng nói:
- Vào lúc này nếu kết thông gia được với Đường gia cũng không tệ, cóđiều con biết tính Tuyết Mai rồi đấy, nếu nó không đồng ý, cha cũng hếtcách.
- Ha ha ha, chỉ cần phụ thân không có ý kiến gì với việc này, phía muội muội cứ giao cho hài nhi.
Trịnh Kiếm Thu vỗ ngực, cười rất tự tin:
Trịnh Thắng không rõ nhi tử lấy đâu ra tự tin, theo ông nhìn biểu hiệncủa nữ nhi trong bữa cơm thì chuyện này tỉ lệ thành công không cao, cóđiều chuyện này ông cũng không phản đối, liền giao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2246409/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.