- Ừm, làm thế có thích hợp không?
Hoàng đế trẻ tỏ ra hơi do dự:
- Bẩm hoàng thượng, ở kinh thành người có thể nhẫn nhịn bọn họ, chốnglưng cho bọn họ, nhưng xuống địa phương rồi, quan trên sao có thể nhẫnnhịn cho sự vô lý của bọn họ? Nếu như hoàng thượng đã định rèn rũa bọnhọ thì phải để bọn họ hiểu, người không thiên vị cho bọn họ vì coi trong bọn họ, tránh để họ tới địa phương, mang danh nghĩa hoàng thượng, làmchuyện gì không hay.
- Ngươi nói cũng có lý, phải để bọn họ chịuchút đau khổ, giờ cả trẫm còn không coi vào mặt, tới địa phương chẳngphải làm náo loạn lên sao? Cho dù chịu khổ vài năm, nhưng chỉ cần đạivài năm tích lũy chính tích, trẫm đưa bọn họ vào triều, bọn họ sẽ hiểudụng tâm của trẫm.
Hoàng đế trẻ nói rồi phái thái giám đi truyềnkhẩu dụ, lệnh ba tên Tần Mục tới lại bộ nghe phân phối, trong vòng haingày phải rời kinh nhậm chức, trước khi đi không cần vào hoàng cung cáobiệt.
Với tính ba tên đó không chết ở địa phương là giỏi rồi, nới gì tới có chính tích, có điều tránh sau này hoàng đế trẻ nghi ngờ,Đường Kính Chi vẫn phải nói:
- Hoàng thượng, ba vị đại nhân đó dù sao cũng là cánh tay trái phải được người coi trọng, hay là phái vài xưởngvệ đi theo bảo vệ, tránh bọn họ bị đồng liêu chèn ép.
- Đúng thế, đám quan viên địa phương bây giờ ăn gan gấu tim báo rồi, như đám ĐiềnCơ Vương Mông, hơi tí là dám tạo phản, nếu không phái người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245749/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.