Đường Kính Chi bất giác vuốt mũi cười khổ, té ra vị Hoàng thái hậu này còn muốn tay không bắt giặc:
- Thời kỳ đầu Đường gia có thể đầu tư nhiều hơn. Còn về phân chia, họcsinh yêu cầu không cao, chỉ hi vọng kiếm được mười lượng, Hoàng thái hậu chia cho Đường gia một hai lượng là được.
Làm ăn với hoàng gia,Đường Kính Chi không dám đòi nhiều, chẳng may bị người hoàng gia thấybọn họ có nhiều tiền bạc nảy sinh ý xấu, vậy có kiếm nhiều tiền tới đâucũng chẳng phải của mình, hơn nữa khả năng còn gây ra họa diệt tộc.nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Đương nhiên, một hai phầncũng không phải là ít, liên kết với hoàng gia có thể kinh doanh khắpthiên hạ, lãi ít nhưng lượng nhiều cũng là con số khả quan.
Thêm nữa, thêu hoa trên gấm sao bằng tặng than trong tuyết.
- Ừ ngươi cũng không phải kẻ tham lam.
Hoàng thái hậu rất hài lòng, lên tiếng tán dương, thiện cảm với y lại lần nữa tăng lên, thậm chí hoài nghi trước kia nói với hoàng đế chỉ cho y tướcvị, không cho y vào triều làm quan có phải là quyết định đúng không?
- Trừ chuyện này ra ngươi còn muốn bẩm gì nữa không? Nếu hết rồi thì luiđi, ai gia còn tìm người thích hợp, sau này ai gia căn dặn người dướimột tiếng, nếu có chuyện gấp, có thể tới thẳng Từ Ninh cung tìm ai gia.
Hoàng thái hậu cười ôn hòa nói:
Đường Kính Chi lén đưa mắt nhìn Hoàng thái hậu, thấy bà phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245732/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.