Mọi việc diễn ra rất thuận lợi, Lưu chưởng quầy báo ra thân phận củaĐường Kính Chi, đám quan viên lớn nhỏ giật này mình, không cần y phảilàm gì, ngồi uống trà nghe một viên quan nịnh bợ xun xoe, thủ tục đãđược hoàn thiện, y chỉ việc giao tiền cho Dư Thuận, in dấu tay là xongxuôi.
Tổng cộng tốn hết hai vạn ba nghìn một trăm năm mươi lượng bạc.
Mua đại lâu rồi, tiếp theo phải dọn dẹp trang hoàng lộng lẫy một phen,chuyện này Đường Kính Chi giao cho Thị Mặc tìm người làm, còn y cùngNgọc Nhi theo Lưu chưởng quầy tới cửa hiệu lớn nhất của tơ lụa Tần Thị.
Có điều y vừa định lên ngựa thì Đỗ Lệnh Hà chạy tới có điều muốn nói, ĐỗDiêu Thị không giữ nổi con gái, cuống lên chạy theo, đứng sau lưng congái đề phòng nói nói hay làm gì vượt quy củ, mắt thi thoảng lại nhìntrộm Đường Kính Chi.
- Bá gia, ngài có thể để lại một gian ở tầng một cho mẹ con dân nữ không?
Đường Kính Chi nhíu mà vốn định phá bỏ toàn bộ tường ngăn cách, tạo thành một gian lớn, còn đang do dự thì phát hiện Đỗ Diêu Thị nhìn mình, vừa nhìnlại thì nàng đỏ mặt tía tai cuống quít cúi gặp xuống.
- Được rồi, gian ngoài cùng bên trái để lại cho cô nương đấy.
Đường Kính Chi nhìn ra chút khẩn cầu trong ánh mắt quả phụ xinh đẹp ấy, cuối cùng không đành lòng, gật đầu đồng ý:
Đỗ Lệnh Hà vốn nhìn sắc mặt Đường Kính Chi có vẻ không chấp thuận, vậy màlời nói ra lại khác hẳn, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245668/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.