- Bẩm Hoàng thái hậu, đúng là có chuyện này.
Đám quan viên và hoàngtử đều nhận ra ánh mắt bất thiện của Hoàng thái hậu, đây là nơi thủlinh, cần phải yên tĩnh, bọn họ vừa rồi huyên náo là phạm tội lớn, cúiđầu đùn đẩy nhau không ai đi lên, Thuận vương thấy vậy hừ khẽ tronglòng, đi lên một bước, giọng rành rọt:
- Nguyên nhân là bọn hoàng nhi và các vị đại thần được nghe chuyện Phúc Thọ vương ở Hải châu khởi binh tạo phản, cho nên khẩn cầu hoàng thượng mau chóng phái binh dẹp loạn.Nhưng hoàng thượng nói thái hoàng thái hậu vừa mới hoăng, nên định trìhoãn vài ngày lo ổn thỏa chuyện tang lễ mới tính. Hoàng thái hậu, binhquý thần tốc, hơn nữa Phúc Thọ vương lúc này mới tạo phản, căn cơ chưavững, là thời cơ bình đình tốt nhất. Nếu không để ông ta chiếm hết HảiChâu thì muộn mất.
- A, to gan lắm.
Hoàng thái hậu như nghe thấy tin này lần đầu vậy, vừa cả kinh vừa phẫn nộ:
- Hoàng thượng, ai gia thấy Thuận vương nói đúng lắm, hay hoàng thượng lập tức điểm binh dẹp loạn.
- Nhưng thái hoàng thái hậu ...
Hoàng đế mới nói được một nửa bị Hồ các lão cắt ngang:
- Hoàng thượng, người lấy hiếu lễ làm đầu rất đáng quý, nhưng hiện làthời kỳ đặc biệt, phải có hành động ngay, vạn vạn lần không thể trìhoãn.
Binh bộ thượng thư Lưu Hoắc cũng lên tiếng phụ họa:
-Hoàng thượng, xin phát lệnh, dù không cần chuẩn bị lương thảo, để quanviên địa phương thu góp thì kỵ binh tiên phong tới Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245528/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.