Tam hoàng tử trông béo tốt phúc hậu, nhưng lời nói khắc bạc:
- Ngũđệ, đệ hay ốm bệnh, cần nô tỳ chu đáo chiếu cố mới được, thứ nha đầu thô tâm sơ ý này giữ làm gì. Đợi chiến sự qua đi, vi huynh sẽ chọn cho đệmấy nữ tử diễm lệ vô song, lại tỉ mỉ vô cùng, hơn con tiện tỳ vô dụngnày nhiều.
Đúng là cung nữ kia có hơi chậm chạm thật, nhưng đượccái hiền lành thật thà, hầu hạ hắn từ nhỏ, Ngũ hoàng tử rất hài lòng,hắn tuy nhu nhược nhát gan nhưng không ngốc, biết không ít cung nữ bêncạnh không phải bị Tam hoàng tử dùng lý do tương tự đuổi hết đi, thìcũng lấy đủ lợi ích mua chuộc.
Cả hai bên tuy ngầm hợp tác với nhau,nhưng vì hắn quá thông minh, nêm Tam ca của hắn luôn đề phòng hắn.
Lần này Ngũ hoàng tử không đồng ý, chỉ ung dung kẹp cờ trắng đặt xuống bàn, bình đạm nói:
- Dược Hương tốt lắm.
Cung nữ tên Dược Hương ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Ngũ hoàng tử, hiểnnhiên không ngờ chủ tử lại từ chối, hai mắt đầy cảm động.
Ánh mắt đó làm Ngũ hoàng tử đau nhói, hai bàn tay dấu trong ống tay áo siết chặt, vì đợi ngày này, hắn đã phải bỏ không biết bao nhiêu cung nữ bên cạnh rồi.
Tam hoàng tử thì mắtthoáng sát cơ, to gan lắm, dám ngỗ nghịch ý tứ của mình rồi, vốn hắn cực kỳ cảnh giác với Ngũ hoàng tử, hiện càng thêm kiên định sau khi lênngôi, nhất định phải giết kẻ này trừ hậu họa, bề ngoài bày vẻ nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245501/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.