- Tội danh phải xác thực, phải đủ lớn.
Đường Kính Chi thấy TầnHạo không nói nhà kia là nhà nào, biết hắn còn cố kỵ, sợ việc khôngthành khiến Lâm gia cắn trả đưa ra yêu cầu:
- Không vấn đềgì, như cưỡng chiếm nhà dân, hành hung giết người, cưỡng đoạt dân nữ ... Lâm gia làm không ít chuyện ác, người tố cáo từng dập đầu chảy máutrước cửa nha môn kêu oan, chẳng qua quan trên không xử thôi, muốn cóchứng cứ xác thực rất dễ.
Tần Hạo liệt kê vài tội danh lớn:
- Những tội danh này nhất định phải dẫn tới được chủ nhân của Đườnggia, nếu không chúng đẩy ra mấy hạ nhân làm dê thế mạng thì uổng côngrồi. Tần huynh, chuyện này với ta có ý nghĩa trọng đại, ta không đểhuynh chịu thiệt thòi đâu đâu, huynh có yêu cầu gì cứ đề xuất, ta tuyệtđối không chối từ.
Tần Hạo thấy y thẳng thắn như thế cũng không ngại ngần nói thật:
- Lâm gia có một cái trang viên rất lớn, tên gọi Vạn Hoa Uyển, bêntrong trồng vô số danh hoa dị thảo, ngay cả người kinh thành cũng lặnlội tới mua hoa. Thảo dân vốn học đòi phong nhã, thích nó lâu rồi, nhưng Lâm gia không muốn bán ...
- Được, huynh cứ chuẩn sẵn tiền, tới khi đó đến lấy là được.
Đây là chuyện nhỏ Đường Kính Chi tất nhiên đáp ứng:
Tần Hạo mừng rỡ khôn siết, đứng dậy tạ ơn.
Việc đã xong, Đường Kính Chi đứng dậy cáo từ, Tần Hạo tiễn ra tận cửa,dặn hắn mấy lần nhất định không được đánh cỏ động rắn.
Về tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-tai-tuan/2245451/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.