Không đợi Ngô Khả Hân nâng, Bùi Ngữ Yên gian nan từ trên mặt đất bò lên, thân thể lung lay sắp đổ, lại gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Điện.
Lăng Điện cùng Lăng Vũ lớn lên rất giống, bất quá, so với Mục Lăng Phong, cơ hồ không có bất kỳ điểm giống. Bởi vì Mục Lăng Phong lớn lên giống Mục U Lam.
- Ta gọi là Lăng Điện, là người ngưỡng mộ ngươi.
Lăng Điện mỉm cười, cảm giác cả người mình phiêu diêu, dưới háng cũng khởi lều trại.
Điểm này, lại để cho tất cả mọi người khó hiểu.
Dùng thực lực của Lăng Điện, như thế nào sẽ không có lực khống chế như thế?
Nhìn thấy áp-phích cũng ngạnh, hiện tại nhìn thấy chân nhân rồi, không chỉ có cứng ngắc, máu mũi cũng nhịn không được chảy xuống.
Chứng kiến phản ứng của Lăng Điện, Bùi Ngữ Yên nhíu mày, trên mặt tràn đầy chán ghét. Cái Lăng Điện này, ở trong mắt Bùi Ngữ Yên, cùng Dã Lang không có gì khác nhau.
- Ngữ Yên ở phía trên.
Ở cách đó không xa, Trần Thanh Đế đột nhiên ngừng lại, Lucy cũng đi theo ngừng lại:
- Tình huống của Ngữ Yên rất không ổn.
- Lucy, ngươi lưu lại, ta một mình đi lên, sau khi ta cứu được Ngữ Yên, tụ hợp ở trang viên phố người Hoa của Ngữ Yên.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nhìn quét người xung quanh, trầm giọng nói ra:
- Thực lực của bọn hắn đều không kém, ngươi đi, không giúp đỡ được cái gì.
- Ta…
Lucy cũng biết, nàng không thể giúp cái gì, bất quá, vẫn là nhịn không được nói ra:
- Nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672122/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.