Chương trước
Chương sau
Lăng Vũ trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Ba của ta để cho ta tới, chính là vì báo thù cho hai mẹ con họ. Bất quá, tạm thời không cần phải gấp.
- Chỉ cần Trần Thanh Đế chết, vô luận là ai giết hắn, cũng đều xem như báo thù.
Lăng Vũ nhíu mày, vô cùng âm trầm nói:
- Mafia muốn giết Trần Thanh Đế, vậy hãy để cho bọn hắn giết. Hiện tại nhiệm vụ trọng yếu nhất của chúng ta, là bắt Bùi Ngữ Yên. Nhớ kỹ, đừng cho Bùi Ngữ Yên chết, Lăng Điện coi trọng nàng.
- Vâng, Lăng Vũ thiếu gia.
Nữ nhân lên tiếng, cúi đầu xuống, ở trên mặt Lăng Vũ hôn một cái, thân thể khẽ động, rất nhanh đi ra đại sảnh.
- Ước Hàn Tư Cơ Lặc, bởi vì nữ nhân Bùi Ngữ Yên này, chết oan chết uổng. Phế vật Mục Lăng Phong cũng bởi vì nàng mà chết.
Lăng Vũ cười lạnh không thôi:
- Hiện tại ngay cả Lăng Điện cũng muốn lấy được nữ nhân này, không biết Lăng Điện sẽ như thế nào?
- Dùng trình độ si mê của Lăng Điện đối với Bùi Ngữ Yên, thực lấy Bùi Ngữ Yên tới tay rồi, chỉ sợ cũng sẽ chết trên giường.
Lăng Vũ hừ nhẹ một tiếng:
- Chỉ cần bắt Bùi Ngữ Yên, đưa đến trong tay Lăng Điện. Hắn liền không còn là uy hiếp, còn lại là Lăng Lôi rồi.
- Bất quá, Lăng Lôi này tâm tư kín đáo, cơ hồ không có nhược điểm gì. Ít nhất ta còn không có phát hiện. Muốn hạ hắn, thật sự là không dễ dàng.
Lăng Vũ nhíu mày, thản nhiên nói:
- Bất quá, sự do người làm.
- Uy hiếp nhất là Mục Lăng Phong, lão tử chết tiệt của ta, nghĩ tới nhất đúng là hắn. Bất quá, hiện tại đã bị chết.
Lăng Vũ cười hắc hắc:
- Trần Thanh Đế a Trần Thanh Đế, ta thật đúng là muốn mời ngươi uống rượu, hảo hảo cảm tạ ngươi.
Ông...
Tiếng động cơ gầm gừ vang lên, xa thể thao hoa xe vọt vào trong trang viên, một thiếu niên cùng Lăng Vũ có bốn năm phân tương tự, rất nhanh xuống xe.
- Nhị ca, nhị ca, nhìn xem ai đã đến, oa ha ha...
Lăng Điện vừa xuống xe, thật hưng phấn vọt vào trong đại sảnh:
- Nhị ca, đệ đệ đẹp trai nhất của anh đã đến.
Phong Vũ Lôi Điện bốn huynh đệ, tuy Mục Lăng Phong không cùng ba người khác trưởng thành, nhưng mà, Lăng Vũ cũng chỉ là xếp hạng lão Nhị, đây là sự thật không tranh cãi.
Hơn nữa, ở dưới uy nghiêm của lão tử bọn hắn, ai cũng không dám biểu hiện ra ngoài cái gì.
- Lăng Điện, em vậy mà cũng tới?
Lăng Vũ từ trên ghế salon đứng lên, mỉm cười nói ra:
- Là vì Bùi Ngữ Yên?
- Hắc hắc... Nhị ca, anh biết ta đối với Bùi Ngữ Yên chính là rất si mê.
Lăng Điện cười hắc hắc, vẻ mặt si mê nói:
- Chỉ là nhìn Bùi Ngữ Yên, huynh đệ dưới háng của ta liền không nhịn được cứng lên, đây vẫn chỉ là áp-phích...
- Yên tâm, Bùi Ngữ Yên chạy không thoát, bất quá, em cũng biết, người Mafia đang đuổi giết nàng.
Lăng Vũ trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Phải ở trước khi người Mafia giết Bùi Ngữ Yên, tìm được Bùi Ngữ Yên, bằng không thì anh cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
- Em cũng là bởi vì đã biết việc này, mới có thể đến đấy.
Lăng Điện hừ lạnh một tiếng, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ:
- Chính là một Mafia, cũng dám giết Bùi Ngữ Yên, thật sự là không biết sống chết.
Dị Năng Dong Binh Đoàn, đang đuổi giết Bùi Ngữ Yên, bất quá, bởi vì bây giờ là Lăng Vũ tọa trấn, cho nên, khi Bùi Ngữ Yên đụng phải người Lăng Vũ, sẽ không có nguy hiểm gì.
Bất quá, đến cuối cùng, so với chết chỉ sợ còn muốn thảm.
Đương nhiên, người đuổi giết Bùi Ngữ Yên, không chỉ là một mình Lăng Vũ, mặt khác cũng không có thiếu người của Dị Năng Dong Binh Đoàn.
- Nhị ca, hạnh phúc của tiểu đệ, toàn bộ nhờ vào anh, nhất định phải tăng thêm tốc độ, sớm tìm được Bùi Ngữ Yên.
Lôi Điện hít sâu một hơi, trong con ngươi lóe ra hàn mang:
- Còn có thành viên của Dị Năng Dong Binh Đoàn, cũng sẽ không bỏ qua Bùi Ngữ Yên. Con mẹ nó, không phải chỉ là một Mục Lăng Phong cùng Mục U Lam, đáng giá như thế sao? Bùi Ngữ Yên là nữ nhân Lăng Điện ta thích a.
- Địa vị của Mục U Lam cùng Mục Lăng Phong ở trong lòng ba chúng ta, em cũng không phải không biết.
Lăng Vũ trầm ngâm một tiếng, nghiêm túc nói:
- Về sau loại lời này, biết trong lòng là được, vạn nhất truyền đến trong lỗ tai của ba, em cũng không có ngày tốt lành qua.
- Đúng, đúng, ghi nhớ nhị ca dạy bảo.
Lăng Điện như là đột nhiên nghĩ tới điều gì, hạ giọng nói:
- Nhị ca, gần đây thực lực lão Tam đột nhiên tăng mạnh, lại đột phá.
- Hiện nay, lão Tam đã là Nhất Tinh Dị Năng giả rồi, mà anh bây giờ còn là cấp SSS đỉnh phong.
Lăng Điện trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Nhị ca, anh cũng biết, ta người này chỉ thích nữ nhân, đối với vật gì đó khác, không thèm quan tâm. Bất quá, nhị ca anh nhất định phải coi chừng lão Tam. Thằng này, làm người ít xuất hiện, cũng vô thanh vô tức gặp đột phá.
- Nhất Tinh Dị Năng giả?
Lăng Vũ nhướng mày, thản nhiên nói:
- Không có nghĩ đến thực lực lão Tam này tăng lên nhanh như vậy.
Dị Năng giả ngoài cấp SSS, là Nhất Tinh, Nhị Tinh, Tam Tinh , Tứ Tinh...
Lăng Lôi, đã đột phá cấp SSS, trở thành Nhất Tinh Dị Năng giả.
- Lão Tứ, ngươi cũng phải hảo hảo tu luyện, tăng thực lực của mình lên. Nữ nhân có thể chơi, nhưng thực lực mới là trọng yếu nhất.
Ánh mắt của Lăng Vũ, đã rơi vào trên người Lăng Điện, nói ra:
- Em bây giờ là cấp SS đỉnh phong, mau chóng đột phá đến cấp SSS.
- Nhị ca, anh cũng đừng có khó xử ta, anh cũng biết, với ta mà nói, có chút thực lực là được. Đối với cái quyền lợi gì, ta không quan tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.