Chương trước
Chương sau
Nhìn như rất tự nhiên, lại hấp dẫn dọa người.
Định lực Võ Thuật kém cỏi nhất, hít sâu một hơi, quay đầu lại, không dám tiếp tục xem tiếp.
- Vừa rồi ta không phải đã nói rất rõ ràng sao?
Ngay cả Trương Kiều là Thiên Sinh Mị Cốt, cũng không thể hấp dẫn được Trần đại thiếu, huống chi là hai cô nàng ngoại quốc này?
- Muốn chiến tranh, chúng ta rất sợ hãi, cái kia... ngươi trước đưa chúng ta ra ngoài được hay không?
Một cô nàng ngoại quốc khác, đi tới trước mặt Trần Thanh Đế, đung đưa ngực của nàng, điềm đạm đáng yêu nói.
- Đối với mỹ nữ thỉnh cầu, ta đương nhiên sẽ không cự tuyệt, bất quá...
Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, thản nhiên nói:
- Có thể đem tư liệu giao ra đây rồi hay không? Sau khi giao ra, ta sẽ đưa các ngươi ly khai, như thế nào?
Tiễn đưa các nàng ly khai?
Làm sao có thể.
Đây tuyệt đối không phải tác phong của Trần đại thiếu.
Đối với cái loại lính đánh thuê chạy đến Châu Á hung hăng càn quấy này, Trần đại thiếu đương nhiên sẽ giết chết bất luận tội rồi. Huống chi, vẫn là hai cái trực tiếp đánh cắp tư liệu cơ mật.
- Tư liệu? Tư liệu gì. Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì a.
Nữ nhân đứng ở trước mặt Trần Thanh Đế kia, vẻ mặt nghi hoặc cùng khó hiểu. Bất quá, trong lòng của nàng lại nhịn không được run lên.
Hoài nghi…
Chỉ là các nàng không biết, Trần đại thiếu không chỉ là hoài nghi, mà là phi thường khẳng định.
- Không biết?
Trong tay Trần Thanh Đế đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm gần như trong suốt, lập tức định ở trên cổ cô nàng này.
Vô Ngân Băng Tủy kiếm, bài trừ phòng ngự của các nàng , căn bản là không cần lực gì.
Đơn giản giải quyết.
- Ngươi... ngươi muốn làm gì? Các là quân nhân, ngươi làm cái gì vậy?
Cô nàng ngoại quốc ở một bên kia, vô cùng kinh hoảng nói.
Điềm đạm đáng yêu, bị dọa lùi một bước, cả thân thể đều không ngừng run rẩy, hành động, đây tuyệt đối là trải qua huấn luyện chuyên nghiệp đấy.
Ảnh Đế ở trước mặt nàng, cũng phải ảm đạm thất sắc.
Cô nàng ngoại quốc bị Trần Thanh Đế dùng Vô Ngân Băng Tủy kiếm gác trên cổ kia, toàn thân cứng ngắc, đứng ở nơi đó, không dám có bất kỳ động tác.
Như là bị cử động đột nhiên của Trần đại thiếu sợ choáng váng vậy.
Hành động, rất thật a.
Phốc!
Một đạo hàn mang hiện lên, cô nàng ngoại quốc lùi một bước kia, yết hầu đã đoạn, nàng trừng lớn hai mắt, bụm lấy cổ của mình, mặt mũi tràn đầy không thể tin tưởng.
Nàng như thế nào cũng không nghĩ ra, Trần Thanh Đế sẽ tâm ngoan thủ lạt như thế, đột nhiên động thủ đối với nàng, mà không phải cô nàng bị Trần Thanh Đế uy hiếp kia.
Không hề phòng bị.
Phù phù...
Cô nàng ngoại quốc này té trên mặt đất, chết không nhắm mắt.
Trên thân kiếm của Trần Thanh Đế, không có bất kỳ vết máu, ánh mắt đã rơi vào trên người Võ Thuật, nói ra:
- Võ Thuật, tư liệu cột ở bụng nàng, lấy ra.
- Vâng!
Võ Thuật hít sâu một hơi, đi tới trước mặt cô nàng ngoại quốc bị giết, thân thể ngồi xổm xuống, dùng hai tay run rẩy, xốc y phục của nàng lên.
Vù vù...
Hô hấp của Võ Thuật, trở nên càng ngày càng dồn dập.
Trần đại thiếu ai cũng không cho lấy, hết lần này tới lần khác lại để cho Võ Thuật làm, là rèn luyện Võ Thuật.
Quần áo bị xốc lên, quả nhiên có một công văn tư liệu, xuất hiện ở phần bụng cô nàng ngoại quốc, Võ Thuật hít sâu một hơi, nhanh chóng lấy ra.
Bởi vì không cẩn thận, đụng phải da thịt vẫn còn độ ấm kia, lại để cho toàn thân Võ Thuật run rẩy, hô hấp cũng trở nên càng thêm khô.
Hơn nữa, ở trên trán Võ Thuật, đã hiện đầy mồ hôi lạnh.
- Được rồi...
Tư liệu còn chưa lấy ra, cô nàng ngoại quốc còn sống kia, hít sâu một hơi, nói ra:
- Một bộ phận tư liệu khác, ở trên đùi của ta.
Nói xong, cô nàng ngoại quốc này không nhìn thẳng nhiều người như vậy, vạch quần tìm tòi, lộ ra chân thon dài tuyết trắng. Hiện tại, hai chân thon dài của nàng, đều lộ liễu đi ra.
Nói cô nàng ngoại quốc này còn ăn mặc quần, còn không bằng nói, chỉ là mặc một nội y màu đen.
Nếu như nhìn kỹ cònphát hiện, chung quanh nội y màu đen, còn có mấy sợi lông đen bạo lộ ra ngoài.
Tiếp nhận tư liệu, Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra:
- Không thể phủ nhận, ngươi lựa chọn rất chính xác, bằng không thì, ngươi cũng sẽ trở thành một cỗ thi thể xinh đẹp.
Vết xe đổ, đã có ở kia.
- Tư liệu ta đã giao ra, không biết ta có có thể đi hay không? Còn có...
Trong con ngươi cô nàng ngoại quốc, hiện lên một đạo hàn mang:
- Ta có thể biết tên của ngươi không?
- Đều không thể.
Trần Thanh Đế không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt, mỉm cười, nói ra:
- Theo sát lấy ta, không nên thử đào tẩu, đương nhiên, nếu như ngươi có nắm chắc ngăn trở kiếm của ta, vậy thì tự nhiên.
- Phốc Phốc...
Đúng lúc này, tiếng súng lần nữa vang lên, lúc này không chỉ có Trần Thanh Đế nghe được, kể cả Võ Thuật ở bên trong, tất cả mọi người đều nghe được.
- Xóa dấu vết, dùng tốc độ nhanh nhất che dấu, chuẩn bị vây đánh.
Trong con ngươi Trần Thanh Đế lóe ra hàn mang, lạnh giọng nói.
Chuẩn bị vây đánh?
Đích thật là như thế.
Phải biết rằng, một đội của Trần đại thiếu dẫn đầu này, khoảng chừng 98 tên thành viên Huyết Nhận, còn đối phương chỉ có 24 người mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.