Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Hai người này, gần đây là rất vất vả đấy.
- Con mẹ nó, hai người này, thật đúng là vừa vặn, thỏ thịt vừa nướng chín, bọn hắn đã tới rồi.
Trần Chấn Hoa tức giận nói:
- Bọn hắn là chó đó a?
- Cha không biết?
Trần Thanh Đế liếc mắt.
- Đừng nói chuyện lớn tiếng.
Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu, nhìn Trần Chấn Hoa cúi chào, vừa muốn kêu to, lại bị Trần Thanh Đế ngăn lại.
- Các ngươi tới vừa vặn, ăn đi.
Nói xong, Trần Thanh Đế đã nắm qua một con thỏ, nhanh chóng gặm ăn, Trần Chấn Hoa không cam lòng rớt lại phía sau.
Không có nửa phần hình tượng đáng nói.
Mỹ vị thỏ rừng, Lý Vưu cùng Liễu Nhất Thôn ngay ngắn nuốt nuốt nước miếng, bắt đầu gặm. Về phần ánh mắt khinh bỉ kia của Trần Chấn Hoa, quyết đoán bị không để ý tới rồi.
- Cái này bất tri bất giác, hai giờ đi qua. Buổi tối bọn hắn đều chưa ăn cơm, thịt thỏ thơm như vậy, cũng không có để cho bọn hắn tỉnh lại.
Trần Thanh Đế nhíu mày, cầm con thỏ trong tay, thản nhiên nói:
- Xem ra bọn hắn ngủ rất say sưa, thời gian cũng vừa vặn.
Nói xong, Trần đại thiếu bưng lấy một con thỏ, một bên gặm, một bên đi đến sơn thể.
Bọn người Trần Chấn Hoa, theo sát phía sau.
- Thanh Đế, con muốn làm gì?
Trần Chấn Hoa hạ giọng, nói ra:
- Mặc dù nói, buổi tối bọn hắn chưa ăn cơm, nhưng mà, muốn dùng cái này để hấp dẫn bọn hắn, thật sự là quá ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/672073/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.