Chương trước
Chương sau
Vách núi vách đá, ở trong mắt Trần Thanh Đế căn bản là không coi vào đâu, thân thể liên động tiến vào trong đó, trọn vẹn qua hơn năm giờ, Trần đại thiếu mới trở về.
- Khá tốt, tu vi ca ca ta không tệ, cảm giác phương hướng cũng phi thường cường hãn, bằng không thì, muốn từ bên trong đi ra, còn thật không dễ dàng.
Trần Thanh Đế xuống núi, ánh mắt đã rơi vào trên một tấm bảng.
Cấm leo lên, tự gánh lấy hậu quả?
Oa kháo, trước kia làm sao ca ca ta lại không có chú ý chứ?
Không phải là không có chứng kiến, thật sự là Trần đại thiếu trực tiếp bỏ qua nó.
- Diệu Phong Sơn này, thế núi dốc đứng, địa hình rắc rối phức tạp, là một nơi huấn luyện rất tốt.
Trên mặt Trần Thanh Đế, lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, lái xe quân đội quay trở lại.
Đã có mục tiêu, còn thực địa khảo sát qua, nơi huấn luyện xem như giải quyết rồi.
Khi Trần đại thiếu lái xe trở lại Huyết Nhận, đã hơn mười giờ đêm. Đương nhiên ở trên đường, Trần đại thiếu liền đem Trung thảo dược cần có, tất cả đều bỏ vào trong xe.
Số thảo dược lấy ra lần này, đúng là không ít.
Khá tốt, cái xe quân đội này rất lớn, đằng sau còn mang theo một khung xe, bằng không thì, thảo dược cần thiết cho gần 300 tên thành viên Huyết Nhận, thật đúng là chứa không nổi.
Dù là như thế, những thảo dược này, cũng chỉ là đủ thành viên Huyết Nhận dùng mười ngày.
Huấn luyện, cũng không phải mười ngày là có thể giải quyết.
- Một đám phế vật, đều đứng lên cho ta.
Đi vào trụ sở huấn luyện, Trần Thanh Đế nhìn gần 300 tên thành viên Huyết Nhận, cũng chỉ có Thiết Nam có thể miễn cưỡng đứng đấy, những người khác, tất cả đều té trên mặt đất.
Võ Thuật thảm nhất, tiếp theo là Trương Hùng Phi rồi.
Dù sao, nội tình của Võ Thuật quá mỏng rồi, năm đó tuy Trương Hùng Phi miễn cưỡng đạt đến tiêu chuẩn tiến vào Huyết Nhận, nhưng mà, trọn vẹn năm năm không có huấn luyện, cũng theo không kịp.
Mặc dù nói, Trương Hùng Phi ở trong năm năm này, mỗi ngày đều kiên trì rèn luyện, đúng, đây chẳng qua là rèn luyện, mà không phải huấn luyện, cùng với người bình thường kiện thể không có khác biệt gì quá lớn.
Quá mức kịch liệt, đầu Trương Hùng Phi sẽ đau nhức, tùy thời còn sẽ chết.
Mệt mỏi.
Bọn hắn mệt mỏi, muốn ở trên sân huấn luyện trực tiếp nằm ngủ, không muốn động thoáng một phát. Đồng dạng, bọn hắn đều cảm giác được mình tiến bộ một tia.
Thật sự là quá mệt mỏi, tiến bộ bao nhiêu, bọn hắn cũng không biết.
Nhất là Võ Thuật cùng Trương Hùng Phi, cái tiến bộ kia là vô cùng cường hãn. Dù sao, bọn hắn so với những người khác thực lực yếu rất nhiều, nhưng cường độ huấn luyện, lại một chút cũng không kém.
Thảm là thảm rồi, nhưng đồng dạng cũng là tiến bộ lớn nhất.
Thực lực Thiết Nam mạnh nhất, nhưng mà, cường độ huấn luyện đã gia tăng rồi, cho nên, nàng cũng mệt mỏi, chỉ có thể miễn cưỡng đứng đấy.
Bất quá, cái lần nào mà không phải như thế?
Theo Trần Thanh Đế vừa dứt lời, tất cả người ngã xuống đều cắn chặt răng, đứng lên. Bất quá, hai chân của bọn hắn, lại không ngừng run rẩy.
Nâng?
Không có ai nâng ai.
Đây không phải nói bọn hắn không đoàn kết, chỉ là bọn hắn biết rõ, không thể nâng. Đừng nói là Trần đại thiếu, coi như là Trần Chấn Hoa, cũng không cho phép bọn hắn nâng.
Không có cái thói quen này.
- Trong xe có thảo dược, ta đã phối chế tốt rồi, mỗi người nhận lấy mười bao.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nghiêm nghị quát:
- Trong vòng năm phút đồng hồ, hoàn thành. Năm phút đồng hồ sau, còn không có lấy đến, hoặc là không đủ mười bao, xem như không có.
Năm phút?
Nếu đặt ở bình thường, một phút đồng hồ cũng không cần, có thể đơn giản giải quyết. Nhưng mà bây giờ không giống a, nguyên một đám mệt mỏi như chó chết.
- Vâng, huấn luyện viên!
Tất cả mọi người ngay ngắn hét lớn một tiếng, thanh âm tràn đầy run rẩy, lại lực lượng mười phần.
Thời điểm sắp đến năm phút đồng hồ, Võ Thuật rốt cục lấy được mười bao thảo dược cuối cùng, nhìn thấy một màn này, để cho Trần Thanh Đế thoả mãn nhẹ gật đầu.
Đến cuối cùng, Võ Thuật về tới trong đội ngũ, năm phút đồng hồ vừa kết thúc.
Võ Thuật thằng này, còn rất biết véo thời gian.
Mỗi người đều rất mệt a, hận không thể lập tức nằm trên mặt đất ngủ một giấc. Dưới loại tình huống này, cho dù có đại mỹ nữ lột sạch quần áo, bọn hắn cũng không có khí lực đi làm.
Cho dù là khí lực liếc mắt nhìn, cũng không có a.
Mệt mỏi.
Mệt mỏi rối tinh rối mù.
- Vừa rồi nghe thanh âm của các ngươi, lực lượng mười phần, xem ra các ngươi còn không phải mệt mỏi cỡ nào.
Trần Thanh Đế lắc đầu:
- Huấn luyện, không phiền lụy là không làm được, tiếp tục luyện cho ta.
Gì cơ?
Tiếp tục luyện?
Kể cả Thiết Nam ở bên trong, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, như vậy luyện xuống dưới, đây chính là gặp người chết đấy.
Ma Quỷ.
Huấn luyện viên này quả thực là ma quỷ a.
- Thanh Đế, bọn hắn đã phụ tải nghiêm trọng, nếu như tiếp tục luyện, chỉ sợ...
Trần Chấn Hoa ở một bên, vội vàng đi đến bên người Trần đại thiếu, vẻ mặt lo lắng.
Huyết Nhận.
Đây chính là kiêu ngạo của Trần Chấn Hoa hắn a, luyện tàn rồi, hắn sẽ đau lòng đấy.
- Quân Thần, cha phải nhớ kỹ, hiện tại con mới là huấn luyện viên Huyết Nhận, huấn luyện viên duy nhất.
Trần Thanh Đế tràn đầy khinh thường nói:
- Luyện tàn rồi, chết rồi, chỉ có thể nói hắn phế vật, đổi người khác không được sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.