Trần Thanh Đế quét ngang toàn bàn, nói thật ra, hắn thật sự là đói bụng, vài ngày chưa có ăn cơm rồi.
Coi như là Tu Chân giả, cũng không thể nhịn đói lâu như vậy.
- Thanh Đế, mười tấn sắt thép kia, chú đưa đến địa phương nào cho cháu?
Ăn cơm chiều xong, Chu Đạt Minh mở miệng hỏi. Không có địa chỉ, sẽ không có biện pháp đưa qua.
Trần đại thiếu nói địa chỉ một cái nhà kho, một đoàn người không có tiếp tục dừng lại, ngay ngắn đi ra Nhà máy Sắt Thép Chu thị.
Tú Trân không quên nói Chu Trướng có rảnh thì mang mấy người Thẩm Kỳ về dùng cơm.
Đương nhiên, mục tiêu của Tú Trân là Thẩm Kỳ.
Thẩm Kỳ là con dâu tương lai của bọn hắn a.
Nhìn hai chiếc xe hất bụi mà đi, Chu Đạt Minh nhìn Tú Trân nói ra:
- Tú Trân, em thu thập bàn ăn thoáng một phát, anh đi bảo người chở hàng tới cho Thanh Đế.
- Ân.
Tú Trân mỉm cười trở về phòng ăn, lập tức hét lớn:
- Đạt Minh, anh . . . anh nhanh đến đây, nhìn xem cái này.
- Làm sao vậy?
Chu Đạt Minh nhíu mày, nói ra:
- Sự tình gì mà ngạc nhiên như vậy? Ách. . .
Chu Đạt Minh cũng ngây ngẩn cả người, bởi vì hắn đã thấy được ở trên bàn cơm, không biết lúc nào nhiều ra mấy chồng tiền mặt.
Mười vạn, không nhiều không ít.
- Đây là Thanh Đế lưu lại đấy.
Chu Đạt Minh lắc đầu, nói ra:
- Tú Trân, thu lại tiền a, mấy ngày nay không sản xuất, tiền lương công nhân cũng đang khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671995/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.