Bất quá, ngươi cũng không nhìn một chút, ngươi bây giờ ra sao.
Ngươi hung hăng càn quấy cái rắm, có thể hung hăng càn quấy sao?
Lấy cái gì hung hăng càn quấy.
- Ngươi con mẹ nó muốn chết, hôm nay lão tử giết chết ngươi.
Nói xong, ánh mắt Thôi Lập quăng đến trên người Tiểu Lang:
- Tiểu Lang, lấy súng cho lão tử.
Từ trong tay Tiểu Lang nhận súng, Thôi Lập rất nhanh đi tới bên người Lịch thiếu, mở chốt bảo hiểm ra, không chút do dự chuẩn bị bóp cò súng.
Lịch thiếu, sợ cháng váng.
Hắn biết rõ, Thôi Lập là làm thật, thật sự muốn giết hắn.
- Không cần ngươi động thủ.
Trần Thanh Đế nhíu mày, ngăn trở Thôi Lập, thản nhiên nói:
- Đoạn Thiên Môn các ngươi, tốt nhất không nên trộn lẫn vào.
Lịch gia dám hung hăng càn quấy như thế, sau lưng càng là có một Lữ gia ủng hộ, tuy thế lực Đoạn Thiên Môn cường hãn, nhưng cuối cùng chỉ là thế lực ngầm.
Một thế lực ngầm, muốn đấu cùng Lữ gia?
Khả năng sao?
Cái kia thuần túy là tìm chết.
Cho nên Trần đại thiếu không muốn Đoạn Thiên Môn liên lụy vào.
- Cái này. . . cái kia tốt, hết thảy nghe theo ngươi.
Thôi Lập hít sâu một hơi, ném súng trong tay cho Tiểu Lang ở sau lưng, âm thầm thở ra.
Nói thật, Thôi Lập hắn thật đúng là không muốn giết Lịch thiếu, bởi vì hắn biết rõ, Lịch gia thật sự là không dễ chọc, nhất là, hiện tại Lịch gia ở trong nước, còn có một Lữ gia.
Bằng không thì Thôi Lập hắn cũng không phải chỉ là nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671993/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.